Archive for Tháng Mười Một, 2010

Thơ tình: Sắc lá

Thứ Năm, Tháng Mười Một 25th, 2010

Cát bụi bay qua mắt liễu sầu

Giọt mưa nhè nhẹ, giọt mưa ngâu

Vọng lầu gió thổi đêm đầu hạ

Lệ trúc rưng rưng, tại cớ nào?

Thấp thoáng ba thu thầm đếm lá

chần chừ đôi nắng ngắm phượng chao

Đường xuân chưa ngớt màu yêu cũ

Sắc lá quay về gợi nỗi đau.


Thơ tình: Thương thầm

Thứ Năm, Tháng Mười Một 25th, 2010

Ngày xưa, ngày xửa, ngày xưa

Nghe con cóc gọi là mưa đổ chiều

Xa xa cảnh vật tiêu điều

Mưa giăng quanh lối gió hiu hắt buồn.


Hàng cau trước ngỏ run run

Giàn bầu lúc lắc, mống chuồn xa xa.

Cành trang nhiễu nước la đà

Mùa đông rét lạnh buồn là buồn ghê.


Khúc chèo ai trổi đê mê?

Đưa em vào hạ mộng về đêm trăng

Lời thơ réo rắc mấy vần

Hóa ra người ấy cũng gần mà xa.


Xưa nay trẻ chớ ghẹo già

Thì thôi đành chịu ngắm già, ngắm non

Bao mùa mưa tiếp đổ dòn

Thương người đàn ấy vẫn còn độc thân.


Hết duyên cửa phật

Thứ Năm, Tháng Mười Một 25th, 2010

Đường tu đứt đoạn giữa chiều xuân

Thầy mẹ nhà em hẳn rất mừng

Hai chục xuân rồi may còn thể

Thêm vài xuân nữa chắc thôi đừng.

Cơ duyên đêm vắng bà nguyệt đẩy

Thỏ thẻ qua hình nhớ kẻ dưng

Cúi lạy di- đà con sắm hối

Từ nay để tóc nghiệp tu dừng.


Thơ tình: Cát bụi

Thứ Năm, Tháng Mười Một 25th, 2010

Chiều thu một chiếc lá vàng rơi

Mặt đất dang tay mở vòng đời

Đưa lá thu về thành phố bụi

Cây đêm nhìn xuống lệ sương rơi.

Trăm năm một cõi như mây khói

Cát bụi đêm nay họa mấy lời

Nhắm mắt xuôi tay cười cùng gió

Đưa hồn thanh thản dạo muôn nơi.

Thơ tình: Chuyện mo cau

Thứ Ba, Tháng Mười Một 23rd, 2010

Chuyện năm xưa khi em là cô bé

Thường bảo anh đi nhặt lấy mo cau

Em ngồi trên, anh kéo chạy ào ào

Làn gió hạ mang đi ngày thơ ấu.

Ngỏ hai nhà, ngăn nhau đôi bờ giậu

Anh đi tìm nhặt lại những mo cau,

Em lớn rồi, em không thích nữa đâu

Thích cài trâm, em đi giầy cao gót.

Thích mộng mơ, nghe điệu buồn mưa giọt

Anh lén nhìn qua những tán lá ngâu

Chuyện xa xưa như nước chảy qua cầu

Chỉ mình anh ôm trọn làm nỗi nhớ.

Mùa xuân ấy anh khắc tên trong vở

Nhưng em nào có thấy nghĩa gì đâu

Anh thương thầm nên mãi bước theo sau

Nhặt dấu chân của người anh yêu mãi.


Thơ tình: Vầng trăng bạc

Thứ Ba, Tháng Mười Một 23rd, 2010


Trông xuân đầu ngỏ ngắm màu mai

Thả bước đường hoa nhẹ gót hài

Màu nắng ai đem gieo lối nhớ

Góp lời, gởi dạ một đêm say.

Nước trôi đá bạc xuân theo gió

Nhan nhản lối hương hạ phủ dày

Cõi nhớ ai treo vầng trăng bạc

Còn duyên, còn nợ gặp nhau thay?…





Yên quốc bình thiên hạ

Thứ Ba, Tháng Mười Một 23rd, 2010

*****

Trăng thu ngàn dặm chiếu giang hà

Sơn thủy trùng trùng nới chân ra

Ai biết đất trời đà bao tuổi

vui lòng, ta hát hộ lời ca

Việt Nam sông núi mây ngàn dặm

Hồng Lạc muôn đời tiếng vang xa

Cố quốc yên bình  dân thụ hưởng

Rừng vàng, biển bạc đãi gần xa.

Thơ tình: Chơi hoa nứt nẻ

Thứ Ba, Tháng Mười Một 23rd, 2010

Chiều ba mươi chợ hoa ngập lối

Bác tìm gì hối hả thế kia?

Bán buôn ế ẩm thế này,

Cành hoa mai ấy cũng hay bác à.

Tuổi tôi nay cũng đã già

Đồng lương thấp kém dám mà mó tay

Kìa nàng nứt nẻ hay hay

Một đồng mua lấy mà xây mộng vàng

Đêm xuân dưới ánh trăng vàng

Hồng hồng, đỏ đỏ đều ngang nhau mà

Biết chăm, biết bón, biết rà

Quanh năm đặng ấm cửa nhà đấy thôi.


Mẹ là cô giáo

Thứ Hai, Tháng Mười Một 22nd, 2010

*****

Hạc trời hạ cánh giữa đêm trăng

Bạn hãy cùng ta đến phố hằng!

Bên ấy cánh tiên vừa thức giấc

Hồng hoa rạng rở nhảy lăn tăn

Cúi đầu xin mướn cành đơn mẫu

Ngày giáo đến mai rộn phố phường

Gởi gió đeo hương lùa cửa phủ

dâng lên hồn mẹ ngàn nhớ thương.

Cành hoa giấy

Chủ Nhật, Tháng Mười Một 21st, 2010

******

Mộng thấy đêm qua cánh hồng đông

Sáng nay qua chợ tự nhủ lòng

Mua hoa tặng mẹ ngày nhà giáo

Chắc mẹ, nơi lòng có đợi trông?

Năm nay đông lạnh hơn năm trước

Rét rét ngoài kia hạt sương đồng

Bẻn lẻn tay cầm cành hoa giấy

Mẹ ơi! tặng mẹ một cành bông.

Thật lòng con muốn tặng hoa tươi

Tấp nập hôm nay một phố người

Nghẹt nỗi màu hoa chưa ấm nụ!

Nghe con thỏ thẻ, mẹ tươi cười.

Chút tình con gởi mẹ tràn vui!

Hoa giấy, hoa tươi cũng là quà,

Cô giáo ngày xưa là mẹ đó!

Con là tất cả một cành hoa.


*Kính tặng các mẹ là cô giáo, nhân ngày 20-11

Hoàng Trúc: viết theo yêu cầu  các bạn đọc, chúc các bạn vui vẻ.

Mái nhà xưa

Thứ Sáu, Tháng Mười Một 19th, 2010

******

Nhà tôi nho nhỏ ở cuối làng

Chiều chiều ra ngỏ ngắm thông reo

Men theo bến Huyến đôi bờ sậy

Lác đác trên sông những cánh bèo.

Gió nồm thổi nhẹ đêm hè nóng

Trời sao lấp lánh ánh trăng treo

Rổ sắn mềm thơm cùng muối đậu

Vui đủ qua đêm cuộc sống nghèo.

Mẹ hò ù… ơ …con cá lội!

Nhanh tay mà bắt tiếng cha chèo.

Xoong nồi chén đũa đua nhau gõ

Cả nhà nhộn nhịp cùng hát theo.

Biết mấy buồn vui mà kể xiết

Thời gian thấp thoáng đã bay vèo

Chiếc bánh sắn chiều nơi xứ lạ

Ngậm ngùi bóc lá, hạt mưa gieo.


Môn đăng hộ đối

Thứ Năm, Tháng Mười Một 18th, 2010

Đưa tay anh vút cọng ngò,

Nghe mùi hương nặng hỏi ngò ai gieo?

Bên vườn có tiếng quạ kêu!

Ngó ông trưởng đấy chớ rều mà hư.

Đến mùa cúng tổ còn dư,

Mới đem lên tỉnh để trừ thuế quan.

Thằng nào dám xỏ chân ngang

Dấu ngò dẫm lại thì mang tội trời.

Quan trên phán xuống một lời

Đầu lìa khỏi cổ hết đời nhởn nhơ.

Ngò kia đã có chủ chờ,

Đừng vào vườn hổ, chết khờ vì hương.


Thơ tình: Cỏ hoang

Thứ Năm, Tháng Mười Một 18th, 2010

Hãy khóc đi khi trái tim còn đập!

Nó ngũ rồi giọt lệ cũng khô đi.

Sáu mươi năm ai đó có nghĩa gì?

Nhưng chỉ với những cuộc đời êm ả.

Còn với ta tấm chân tình dối trá

Dòng thời gian nghiệt ngã đến vô cùng.

Vạn vật này trời đất là của chung

Sao linh hồn, mỗi người ôm một nỗi?

Hỡi! trăng sao tỏa muôn đường muôn lối.

Thế mà ta không chốn để đi về

Bóng chiều tàn, bóng xuân cũng vội tan

Trông trời xa mà thấy lòng cô quạnh.

Nghĩa trang đêm chúng nhìn ta ớn lạnh

Cọng cỏ non sợ sệt níu gót giày

Màn bóng tối bao trùm muôn vạn vật

Một linh hồn chạy lạc cùng cỏ hoang.


Đi nhặt thời gian

Thứ Hai, Tháng Mười Một 15th, 2010

*****

Tôi yêu quê tôi khi bình minh thức giấc

Yêu đồng lúa vàng nhan nhản cánh cò bay

Chiều hạ vàng bắt bướm đuổi hăng say

Yêu hoàng hôn tím dần về sau núi.

Nhớ thương quá quê hương thời ngắn ngủi

Ta ra đi lòng lưu luyến ngậm ngùi.

Bỏ lại sau lưng những chuỗi mộng mơ

Và những lời thơ non mềm ngây ngất.

Tiếng mẹ ru, đêm say lòng trời đất,

Lạnh bóng cha già thui thủi đồng sâu

Những chiều mưa bụi chị em dắt nhau

Bên đường làng lũ trâu già gặm cỏ.

Nhớ những ngày ấu thơ tôi đã có

Sờ làn môi nức nẻ bởi thời gian

Bàn chân chai cằn cỏi kéo dặm đàng

Thời gian chết, đâu nhặt về lối gió.

Tôi mơ màng hôm nay đêm trăng tỏ

Nhìn chân mây chép lại những hồi đầu

Bể trời già không biết cuộn về đâu?

Quê hương ơi! Ngày nào ta trở lại.


Lộn giống

Thứ Hai, Tháng Mười Một 15th, 2010

Mây thu ngàn dặm tím chen hồng

Rét rét hạt vừng giọt nước trong

Bướm ong ầm ầm xô nhau chạy

trời đất tung hô bụi cát lồng

Nhông nhông cô bướm vàng nhỏ nhất

Lấn quấn đeo anh châu chấu đồng

Canh cánh mẹ nàng kẹp sau váy

Thằng này chớ lấy vòi nó cong!…


Thơ tình: Sơn Trà ngày ấy

Thứ Bảy, Tháng Mười Một 13th, 2010

Chắc anh quên rồi có phải không?

Thời gian cát bụi phủ tuổi hồng

Trên đỉnh Sơn Trà ngày xưa ấy

Gần nhau mà lại thấy hư không.

Trách đám sương mù giăng kín lối

Đường trơn sỏi đá dốc lẫn đồi

Em muốn đến gần anh hơn nữa

Cách nhau tấc thước mà xa xôi.

Đưa tay em gọi anh! anh ơi!

Giữa đôi chúng ta một khỏangr trời

Rừng lá xanh màu giăng muôn lối

Anh ở bên trời ngắm em thôi.

Thế rồi ngày kia em đã xa

Kỷ niệm bỏ lại đỉnh Sơn Trà

Gởi mây, gởi gió cùng biển cả

Em đã đi rồi mãi mãi xa.


Thơ tình: Ngọn đông phong

Thứ Bảy, Tháng Mười Một 13th, 2010

Nhờ ai ngăn lấy ngọn gió đông?

Nắm giữ vườn tiên mấy cánh hồng,

Xuân đến em về trao lời hẹn

Màu hoa ta sợ rụi trước đông.

Hương xưa dáng én lùa qua ngõ

trăng gió mừng ai vẫn chưa chồng

Đêm xuống thư tình anh gõ cửa

Vườn xuân đôi bóng nụ reo bông.


Thơ tình: Lời gió

Thứ Bảy, Tháng Mười Một 13th, 2010

Câu thơ nên vợ nên duyên!

Chàng đừng khen nữa mà thuyền lắc lư.

Em về bên ấy có dư,

Vườn anh đầy bướm bao chừ tới em

Tích xưa các cụ có kìm

Thà trôi bể cạn, chứ chìm biển sâu

Em nào muốn chuổi ngọc châu

Một đôi nhẫn cỏ mâm trầu mà thôi

Nhớ đừng chẻ lá thêm vôi

Ngày sau có nợ, hoa trôi gặp bèo.

Thơ tình: Hương ca

Thứ Năm, Tháng Mười Một 11th, 2010

Chiều xuân êm ả gió thoảng qua

Sương xuống bến quê liễu la đà

Cổ bóng tà dương về sau núi

Vầng trăng lơ lửng áng mây hoa.

Bên đồng thấp thoáng cô gánh lúa

Trời đất chan hòa khúc tình ca

Chắp mối tơ thừa ai có đặng

Lòng ta trổi dậy trái tim già.

Thơ tình: Thu lạnh

Thứ Năm, Tháng Mười Một 11th, 2010

Đêm thu khắc lậu đếm canh tàn

Mây gió ngoài vườn ánh trăng trong

Rọi bóng tùng dương lay động nhẹ

Xa xa gà gáy giục nước ròng.

Long đong phận nữ nằm nghiêng ngửa

Chép miệng thương thân lạnh ngõ lòng

Bạc phận hồng nhan  phồn hoa lẻ

Ngày xưa biêt thế nhận đóa hồng.


Võ Tấc Thiên mất cá giống

Thứ Năm, Tháng Mười Một 11th, 2010

Chong đèn một bóng đợi đêm thâu

Chớ biết canh hai chàng lẫn đâu?

Bể cạn con trầu toan nhảy mất

Quân nô canh cánh đợi mé rào.

Bay đâu! Bắt lấy loài gieo giống.

Thưởng lớn, anh em cố lên nào

Trống đáy, bể bà nôm thiếu cá

Đòn roi sinh tử xuống lệnh mau.


Thơ tình: Chú vịt con

Thứ Năm, Tháng Mười Một 11th, 2010

Cắp cắp tiếng vịt ở bên ao

Mẹ ơi! Bắt tép cho con nào!

Lũ gà chen nhau dành hết cả

Chẳng biết con đây phải làm sao?

Cắp cắp trong vườn tiếng vịt cha

Mẹ con sương gió nay đã già

Chắp cánh vào đời đi con nhé!

Chớ có ham chơi mãi la cà.

_ Bài thơ này Hoàng Trúc đã viết tháng 06 năm1983.  Mùa hè năm ấy cái nóng của miền Trung rất khó chịu.  Trúc bị mẹ rày vì không đi vớt rong cho vịt.

Mẹ bảo!  Vịt đói thiếu thức ăn, con hãy lùa vịt xuống ao đi!

Trước nhà có cái ao nho nhỏ, Trúc vội lùa đàn vịt xuống đấy.  Nhìn bên kia bờ mương, bọn trẻ chăn bò đùa nhau hí hửng rồi lại nhìn xuống đàn vịt, buồn buồn Trúc vội bẻ nhánh tre nhỏ viết vài dòng trên mặt cát.

Thế rồi ngày hôm sau trong tiết học văn.

Cô giáo cho đề bài viết: các em tự chọn miêu tả một con vật trong vườn nhà.

-May quá Trúc nhớ lại hôm qua về mấy con vịt, thế là Trúc đã viết bài văn về đàn vịt của mình.  Cuối bài Trúc để các câu thơ hôm qua vào.

Trước giờ phát bài, cô giáo nghiêm nghị hỏi ngay giữa lớp:

Trúc! Ai dậy em viết thơ vậy?

Hú hồn, Trúc ấp úng trả lời:

Thưa cô, nhà em có rất nhiều sách thơ, thường ngày em hay đọc nên quen với vần điệu kiểu này.

Cô bảo: bài văn em rất hay đã đươc điểm cao nhất lớp cô rất thích bài thơ ấy.

Ôi! nhẹ cả người, lần đầu tiên Trúc có điểm chín ở môn văn. Trên đường về nhà, Trúc vui mừng khôn xiết, miệng cứ lẩm bẩm bài thơ rồi tự cười với mình.

Trúc xin tặng bài thơ này cho các bạn tuổi hồng cùng đọc nhé!…

Bay đi tuổi hồng

Nhớ rặng tre xanh gõ tuổi hồng

Kẻo kẻo, kẻo kẹt mọc mé sông

Lối gió đôi bờ vòm nghiêng ngã

Ôm lấy bờ vai mái tóc bồng.

Thời gian chắp cánh bay theo gió

Dấu chân dĩ vãng lún bụi đồng

Nhìn lại bến bờ xa xôi quá

Nỗi nhà tang tác, phận long đong.

Thăm lại trường xưa

Chủ Nhật, Tháng Mười Một 7th, 2010

*****

Ban mai tan giấc bướm hôm nào

Tuổi mộng một thời chóng qua mau

Lũ bạn năm ấy về đâu đó?

Bên đời mỗi đứa biết ra sao?

Hôm nay về thăm trường năm cũ

Phượng xưa lác đác cánh hoa đầu

Trống trường ngủ yên chờ trò mới

Lá bàn ve vẩy giọt mưa ngâu.

Mái ngói rêu phong dày lớp tuổi

Tường vôi năm tháng chớm bạc màu

Cánh chuồn xập xoè trong tiết hạ

Người cảnh nhìn nhau lòng xuyến xao.

Mơ màng tiếng thầy cùng bụi phấn

Bảng đen giờ toán điểm hình sao

Chúng bạn ồn ào trao bài vở

Một giấc mơ non chợt qua ào.

Tôi đứng ngẩn ngơ nhìn bốn hướng

Gạch bể ven tường khắc đôi câu

Gởi bạn gởi thầy ngày xưa ấy

Một thời sách vở được biết nhau.

Thơ tình: Anh đi chùa hương

Chủ Nhật, Tháng Mười Một 7th, 2010

A – di – đà – phật, cầu bình an!

Cầu em chóng lớn để anh sang

Quần hồng áo yếm bay anh ngắm

Có quỳ đến mấy anh chẳng than.

A – di – đà – phật, thêm đèn nhang!

Xin giúp cho con lấy được nàng

Hoa tươi quả ngọt con dâng cả

Chớ để thằng nào xỏ chân ngang.

Thơ tình: Màu hoa bưởi

Chủ Nhật, Tháng Mười Một 7th, 2010

Nắng lên hoa bưởi thơm nồng

Lác đác đầu mùa em thấy không

Chùm hoa non dại trên cành nhỏ

Ngơ ngát nhìn anh hiểu nỗi lòng.


Hẹn em, anh đợi mùa bưởi chín

Gió về trước ngỏ anh mãi trông

Bưởi vàng trên cây cười nắng lụa

Cửa ngỏ nhà ai rộn pháo hồng.

Đau đớn gục vùi bên tán lá

Tơ trời chi guột rối bòng bong

Gió mưa đỗ xuống đời trai nọ

Bút cả bờ vai hẹp giấc nồng.

Sao em nỡ đốt lòng anh thế?

Hay vì ràng buột bởi gia phong?

Tay ôm bưởi vàng mà nức nỡ

Khắc trọn tên em thả xuôi dòng.



Thơ tình: Loan phượng hòa minh

Chủ Nhật, Tháng Mười Một 7th, 2010

Khen tài nhả ngọc phun châu

Nét bút hoa tay gợn sóng trào

Nhân thiên miêu phỏng gần như sống

Nghìn thu ôm cả một đêm thâu.

Ngẫm duyên kỳ ngộ cao tung hứng

Trăm năm chớ bỏ lỡ cuộc đầu

Oanh phượng giao hòa đêm thanh vắng

Mành thưa réo rắc giọt mưa ngâu.


Thơ tình: Hồn hoa

Thứ Sáu, Tháng Mười Một 5th, 2010

Xin anh mở cửa trái tim xanh

Thân em hóa gió đến bên lòng

Hóa điệp vờn nhau trong tiết hạ

Cho thế gian cùng ngước mắt trông.

Hãy mở cửa tình đi anh nhé!

Trưa nay em nấp dưới cánh hồng

Hương đeo chân gió bay vào ngỏ

Chớ để hồn vơi, em nản lòng.


Mạch nước ngầm

Thứ Sáu, Tháng Mười Một 5th, 2010

******

Không sông, không suối chẳng phải hồ?

Quanh năm nấp dưới tán lồ ô

Róc rách trong veo dòng nước lạ

Dừng chân thi sĩ ngắm trầm trồ.

Khen bà chúa đất xây lỗ nẻ

Tần ngần vén áo xỏ tay vô

Bớ bớ lão làng bên kia hét!

Mạch tiên cô đấy, chớ hồ đồ!…

Thời trang các loài hoa

Thứ Năm, Tháng Mười Một 4th, 2010

*******

Hoa chanh thoang thoảng mùi chanh

Hoa nhài nhè nhẹ mong manh trắng ngần

hoa mai báo tiết xuân sang

Hoa hồng đỏ thắm nồng nàn vị yêu

Hoa lê trắng nút mĩ miều

Tường vi mảnh khảnh làm siêu nắng vàng

Mộc lan thanh tú đoan trang

Ti ngôn được gọi là nàng hoa duyên

Trà mi thích sống cao nguyên

Dâm bụt ướt át ngả nghiêng bên rào

Lục bình trôi nổi về đâu?

Nàng hoa tí ngọ đón chào nắng mai

Hướng dương ngất ngửa trông ai?

Phượng kia đợi nắng réo bầy ve non

Cỏ may hóng gió ven cồn

Cành hoa bươm bướm thôn thôn dịu dàng

Hoa cau hương tỏa ngút ngàn

Nàng hoa gì đấy vội vàng đi đâu?

Má hồng môi đỏ mắt nâu

Chắc là hoa hậu của hầu vua tôi

Hoa tàn theo án mây trôi

Nở trong nhung lụa chậu son quét vàng

Trăm cô đều muốn học nàng

Làm hoa biết chạy kịp đàn ong châm.

Thơ tình: Biển nhạt

Thứ Năm, Tháng Mười Một 4th, 2010

*****

Thuyền đã xa rồi con sóng đau

Bờ đêm lặng  lẻ bóng nhạn sầu

Cát chia trăm ngã dòng nước bạc

Cái còng lẻ bạn giữa đêm thâu.

Nếu phải xa anh em mới biết

đêm nay biển sóng vỗ cồn cào

thuyền ơi! nhớ lắm Về đâu đó?

Con sóng nhạt dòng cuộn lấy nhau.


Thơ tình: Tiếng ru

Thứ Năm, Tháng Mười Một 4th, 2010

Em đi bỏ lại vườn xuân

Bỏ tôi đầu ngõ, bỏ vừng còn xanh

Bỏ lời yêu cũ cho anh

Bỏ con sông nhỏ, bỏ vành trăng trôi.

Lên thành đô chốn xa xôi

Theo màu nhung lụa mà thôi cỏ đồng.

Bên trời anh vẫn ngóng trông

Vườn xuân tẻ nhạt, dòng sông vắng người.

Còn đâu những tiếng em cười!

Còn ai để ngắm bóng người vô ra.

Điệu gày mai nhạt nét hoa

Bóng buồn bệ liễu nhạt nhòa tiết thu

Cung cầm nguyệt vắng tiếng ru

E sương ngại gió mây mù đến chung

Chớ rung tán bách, cành tùng

Mà ta cứ ngỡ dáng nhung lần về.

Dù hoa rã cánh rụng huê

Lòng ta vẫn giữ lời thề năm xưa.

Thơ tình: Năm Én chịu lấy chồng

Thứ Năm, Tháng Mười Một 4th, 2010

*****

Trời lạnh đêm nay chuyển sang đông

Phòng đơn gối chiếc lòng trống không

Trông con nhện bầu giăng ô thước

Cửa bật then lay ngọn gió lồng.

đóm lửa phập phồng kia cổ mộ

Tường chung nội trú ngõ đi vòng

Bên ấy tiên sinh còn thức chứ?

Thôi thế thì thôi chịu lấy chồng.


Thơ tình: Nụ tầm xuân

Thứ Năm, Tháng Mười Một 4th, 2010


Nụ tầm xuân nở xanh trước ngỏ

Em lấy chồng anh có buồn không?

Trầu cau đâu có mấy đồng

Sao anh lại để má hồng nhạc phai?

Sáng nay xác pháo bay đầy

Bến kia xa lắm anh ơi hỏng rồi.

Bờ trăng buồn án mây trôi

Con chim chiền chiện thả mồi ngóng theo

Chân đi một bước kèo nèo

Ngoảnh lui nhìn tới lệ gieo nẻo đường

Mối tơ đàn ấy còn vương

Cõi xuân ơi hỡi! người thương giã từ.

Hồng nhan bạc phận thế ư?

Chỉ thêu nhầm áo thật hư thế này.

Trăng thề ngày đó còn đây

Lời chàng gió thổi cung mây vỡ rồi

trăm thu phận liễu gió dồi

Hỏi người đàn ấy đứng ngồi vui chăng?

Thơ tình: Vườn đậu đỗ

Thứ Hai, Tháng Mười Một 1st, 2010

Má hồng lỡ lứa lại lỡ thì

Giữ vườn đợi bóng mấy con ri

Sợ gì lấp ló sau vòm liễu?

Đất rộng người thưa chớ có vì.

Qua chơi mới biết vườn rộng hẹp

Mẹ thầy đi vắng có mấy khi

Còn không mau đến nhặt hạt đỗ

Chờ ba xuân nữa chẳng còn gì.

Túy sầu

Thứ Hai, Tháng Mười Một 1st, 2010

******

Rũ xuống bên hiên nhánh trúc vàng

Vành trăng nhiễu bóng bởi mây giang

Túi nguyệt lưng bầu thơ nhạt nét

Cầm bút nhớ ai mà thở than?

Đấu dốc rượu cần chưa ngấm đủ

Hay còn nặng dạ với giang sang?

Phó mặc cho đời trông thế sự

Chớ ngẫm mà e sợi xuân tàn.



Tịch liêu

Thứ Hai, Tháng Mười Một 1st, 2010

*****

Hồ hao vắng lặn bóng chim chiều

Cỏ lạ men bờ đôi lá siêu

Hui hui làn gió cùng lắng đọng

Nắng nhạc bãi vàng gom tiếng tiêu.

Tịnh thủy nhẹ nhàng con sóng vỗ

Xa xa thấp thoáng một cánh diều

Lữ khách dừng chân trong chốc lát

Mơ màng ôm lấy cảnh tịch liêu.


Thơ tình: Bến sương

Thứ Hai, Tháng Mười Một 1st, 2010

*****

Chiếc bóng song mai thả thẹn thùng

Trời chiều dặm liễu chị em qua

Nấn ná hồ sen còn thú vẽ

Cung hằng bóng cuội đến xa xa.

Cỏ lún đường về sương đầm gót

Thông reo gió giật tán la đà

Chỉ bảo em đây tình tỷ muội

Trăm năm ước sống một mái nhà.

Nước trôi hoa rụng trời đổi gió

Lộng giăng kiệu nhún đến xa xa

Mon phòng gõ cửa em hay chị

Sảnh đường cha gọi muội dâng trà.

Tiết hoa ngập ngừng duyên đậu sớm

Lặng lẻ bên đời một bóng nga

Bến sương em về xa thăm thẳm

Lẻ bạn thôi đành chị em ta.