Archive for Tháng Bảy, 2013

GAi Giền Đỏ

Thứ Ba, Tháng Bảy 30th, 2013

Hoàng Trúc Và con gái

Gió lạnh, hồn không về nhập xác

Lỡ một chiều tơ tình rối heo mây

Hồng thường nở trước mắt trần vừa cũ

Bóng hương lên che lấp nửa trăng gày


Đêm mồng bốn Loài người quên ngủ sớm

Khói hương chen, con dế nấp vào ta

Tim tách thịt, nó chui tầng mạch huyết

Nhận bình yên. Tràn ớn lạnh Thây ma.


Giờ anh ấy!… đã đi về đâu nhỉ?

Tiếng rì rào trong nhóm bụi bay lên

Nhộn nhịp quá. Ta muốn gôm xương thịt

Chạy tìm anh gở hộ chiếc gai giền


Mùa thu đó! Ngày tháng trôi đâu mất…

Cuốn thơ tình đã bỏ sót tên anh

Ai giận đốt dòng thơ vùi tro bạc?

Hay chính ta mất trí bỡi xa người!?


Gai Giền đỏ, mưa về bung khắp lối

Từng mắt gai  chỉa nhọn lấp trời sao

Hồn nuối tiếc – tiếng lá đêm huyền thoại

Ai cho ta mượn xác để thét gào!


Vương theo gió nỗi lòng bay lơ lửng

Lá thu rơi cùng mấy bận thu tàn

Mục lớp đất, dấu trùng khiêng  nhau chạy

Lục tìm hoài …vắng Khói bụi từ anh.

Ngày 29/7/2013

Ba LAn động đình thu

Thứ Sáu, Tháng Bảy 19th, 2013

Cầu Hồn

Ta chết nửa đêm xác bỏ hồn
Mang vào địa mộ tấm bia con
Hương tàn cỏ mọc tràn thân mối
đứng khóc thây ma nợ lối mòn


Ta về tìm lại người ta nhớ
Khoát áo nâu buồn bên gác kinh
từng khúc oan ru tan dấu ái
mắt lệ nghìn thu chẳng đọng tình


Ta khóc thay người –  ta khóc ta
Khóc tình thuở trước uống trăng tà
Nằm trong quan mộ thịt xương rã
vẫn thấy yên người – ta đã xa.

Suối Tiên

Thứ Ba, Tháng Bảy 16th, 2013

Chùm thơ vui

Cỏ mọc đôi bờ suối chửa thông
Đường vô thăm thẳm gió thu lồng
Đồi kề ngửa mặt trăng tròn tuổi
Lữ khách chùn chân đứng mỏi hông


Ô hay! suối nóng reo reo chảy
Nòng nọc lò đuôi ngoe ngoảy hồng
Trời đất sanh chi, nhìn đến khéo
Lui rồi… Quân tử ngoái đầu trông.


Khách Bộ Hành Qua Sông


Trưa trời nắng Cực khách qua sông
Lội đến  hụt hơi chớm giữa dòng
Chân lún bùn non, ngày nước lớn
Hì hà – hì hục chẳng nên công


Buồn râu, Tóc dựng  cong lưng -gối
Lạy chúa cho mau chắp nước ròng
Cá lớn ngậm bùn tung đớp bóng
Lưng chiều lữ khách hồn mênh mông

Kiếp Thu

Chủ Nhật, Tháng Bảy 14th, 2013

Em lại về nghìn năm theo dấu nguyệt
Trói chặt anh qua ảo hóa thơ ngây
Ôm thương nhớ chảy nung bầu nh
iệt huyết

Viết thơ tình thả trắng bạc hồn mây

Mùa thu hỡi! Có dài  thêm chút nữa…
Để ta chờ nhặt lá ép vàng  hương
Gởi bến gió, không nguyên  vần  hứa hẹn
Uống trăng cùng xin nuốt cạn yêu thương


Đêm tịnh vắng ru đời mong chắp nối
Nhấp men say thả bóng tựa hồn anh
Hòa máu thịt nơi xa thành bão điện
Vuốt ve hình nghe mộng níu xuân xanh


Nghiêng chiều gió thổi tràn qua dâu bể
Bờ môi anh đã chạm bờ môi em
Vụt thời khắc vỡ toang miền cảm cách

Còn với thu, Ta – chiếc lá say mềm.

TG: Lê HOÀng Trúc

ANH NỢ MÙA THU.

Em như cô bé Lọ Lem trong vườn cổ tích
Còn anh như mây lạc giữa mùa trăng
Em chỉ cho anh nụ cười, rồi đi mất
Anh kiếm tìm hoài, cho bạc tóc nhân gian

Xưa Hoàng tử nhặt của Lọ Lem chiếc giày
Bây giờ anh nhặt của em một chút hương say
Chút hương ấy anh giấu tận cuối hồn sâu thẳm
Vì anh sợ hương thầm theo cánh gió thu bay !

Sài Gòn những ngày tháng bảy mưa Ngâu,
Mùa thu nhớ ai mà mùa thu khóc?
Còn anh nhớ em, tiếng cười, anh chôn chặt
giữa linh hồn này , em phút chốc chia xa?

Nay anh về gõ cửa mùa thu
Để tìm em trong nụ cúc vàng mới nở
Xin em cười cho tình mình bùng vỡ
Nụ hôn nào  ? Anh còn nợ mùa thu…

TG :KIỀU GIANG

Chủ Nhật, Tháng Bảy 7th, 2013

Thơ Cổ HÁn VĂn Tác Giả : Jusmita con gái Lê Hoàng Trúc

Jusmita viết tặng mẹ Lê HOàng TRúc Nhầm ngày sinh nhật

Bài dịch Lê HOàng Trúc

Xuân hết xuân tìm lại
Khiếp người thường đến đi
lỗi – đời sau hoàn chửa
Công mẹ, biết đền chi ?

Trên đỉnh xuân ca

Chủ Nhật, Tháng Bảy 7th, 2013

Ngắm nhạn lưng trời ta nhớ ai?

Buông lời theo gió thả hồn bay

Ánh thu sót lại vàng đôi lá

Cửa ngỏ ngày xưa ngược dấu hài


Vóc liễu nghiêng tình hương tỏa ngát

Em về xõa tóc chãi ngày xanh

Lỗi thề dạo ấy tình ray rức

Mai nguyệt lộn xuân chẳng nhớm cành


Cung đời chuyển gió buồn duyên kiếp

Áo gấm lầu son hoa hứng mưa

Bạc góc viên hồng in dáng trúc

Đếm thu trăng rụng nhớ đầy chưa?


Vui đây cạn chén men đàm tiếu

Trút hết hương cùng ta chửa say

Trên đỉnh xuân còn dăm nét ngọc

thẹn thùng em hỏi có một mai?…


Miệng cười trái khấu hồn quân tử

Ngã cánh vai hùng đợ dáng nga

Thấm đất giao mùa nên chuyện cổ

Đào- mai – cúc – trúc mộng khai hoa.

Theo anh Làm Cổ Tích

Thứ Tư, Tháng Bảy 3rd, 2013

Ngày 29 / 06/ 2013 Trúc lê

Ru!

đêm nay em ru mình vào mộng

Cửa hồng hoang với nắm một bàn tay

Ngày đã cũ sắc đầu đông gợn nhớ

Ánh trăng rằm heo hút lẫn trong mưa

Anh nhớ em không?

Vào Giây phút tiễn đưa…

Môi lãng tử nhẹ hôn làn tóc rối

Hơi thở trào thơm dục mùa lớn vội

Hết thu rồi, tạm biệt phố em đi

Sài Gòn mờ dần, khúc nhạc tiễn  lâm ly

Em ngạt thở trên tầng cao mây trắng

Bậm khóe môi… vỡ toan giọt đắng

Ước bây giờ!

Em ngủ giữa vòng tay

Chuyện mùa thu trời đất trổi mê say

Em chỉ muốn theo anh làm cổ tích

là cô bé con cười đùa tinh nghịch

để suốt đời anh hát  mãi một mùa thu.