Archive for Tháng Mười, 2012

Trăng đông

Chủ Nhật, Tháng Mười 21st, 2012

buổi hội ngộ giữa Hoàng Trúc – Mai Chiêu Sương – Hùng Sài Gòn

Sài gòn ngày 14- 10 – 2012

Ta nhớ đông xưa dưới bóng dừa

Đứng nhìn trăng xuống gió mênh man

Mang theo hồn Cuội gieo trên nước

Ta vớt đem về lòng ngỗn ngang

Ai đã sinh trăng, trăng sáng ngời?

Biết tìm, biết trốn, biết rong chơi…

Biết khoe sắc tím làm hoa nhớ

Biết chiếu… tên em gọi trọn đời.

Rồi lại một đêm ta vớt trăng

Bóng Hằng đâu đến nhảy lăn tăng?

Dòng đông trở lạnh bèo đông úa

Đập vỡ trăng non, giận lấy mình.

Cung tơ liền rối người chia ngã

Bỏ nguyệt lang thang không chốn dừng

Mô biết tình đi không trở lại

Đêm nay sông nước gió lưng chừng

Dấu sầu lấp vội đông huyền thoại

Chôn những yêu thương những đợi chờ

Vắt giọt mưa chiều về cuối phố

Phất phơ cành biếc. bạc câu thơ…

Cung sâu trướng lại trứng tằm nở

Rượu rót hương tràn thay gió đông

Xuân ý mời xuân vui hội ngộ!

Chờ hoa đào rộ tỏa mây hồng.

Hoàng Trúc

LẠNH LẼO MẤY MÙA TRĂNG

Mùa thu nay sao mà buồn thế!
Máu tim ai nhuộm đỏ lá cành
Lâu đài tình ái đã trở thành hoang phế
Hững hờ, chờ đợi, mong manh
Đừng trách trăng, sao thu nay ít sáng
Bởi không gian đen kịt những đám mây
Đừng trách trời, sao võ vàng tia nắng
Đừng trách lòng chôn chặt mối tình si
Đường huyền diệu nở đầy hoa ái mỹ
Nhạc dật dờ lay động cả không gian
Mọi cung bậc đang hòa trong thanh khí
Đối với ta nàng là cả thiên đàng
Bản Thánh ca giữa đêm mưa tầm tã
Cổ thụ già trút lá giận tàn thu
Đông đang ngủ trên cành cây buồn bã
Em đâu rồi nguội lạnh cả lời ru
Lâu đài ấy bây giờ không còn nữa
Gạch ái tình vò võ với rêu phong
Đã vùi lấp trong hoang tàn vôi vữa
Để linh hồn lạnh lẽo mấy mùa trăng!
02:30 01-10-2012

Thơ Trúc Bình

Thời gian

Thứ Sáu, Tháng Mười 12th, 2012

Tập thơ “Trúc sương” chính thức phát hành ngày 15 – 10 – 2012 , nhầm chào xuân mới 2012 -2013

tập thơ  tình ,do hai tác giả cùng cộng tác

Mai Chiêu Sương – Lê Hoàng TRúc

Xin mời các bạn cùng đọc. Bạn có thể tìm mua trên Oline hay từ  Amazon . com

Trời nhạt dần màu nắng phố đơn côi

Gió đi qua từng cơn buồn thả nhẹ

Những chiếc lá gượng mình nhìn bụi cát

Thôi thúc lòng ta lục lại bóng hình quen

Thời gian chảy mờ dần dòng người mới

Mộ bia xanh ngập, lấn gót phong trần

Theo dấu cỏ, linh hồn nào vương vấn?

Cỏ gục đầu, nhân thế lệ xanh rơi

Thiên đường hồng ở nơi đâu chưa đến?…

Địa ngục đen có thật như lời đòn?…

Được ngước mắt chờ khoảng mây ngày cũ

Mênh mông trời, vạn sắc đẩy qua mau.

*trong đời người kẻ thù lớn nhất chính là “ thời gian”

Nó; bào mòn của ta bao nhiêu ký ức đẹp. Khoát thêm chiếc ào già nua những vết nhăn khắc khổ, sợi tóc loan ố màu nắng mưa…

Đôi khi khép mắt, tay muốn chạm bánh xe thời gian xin dừng lại trong khoảnh khoắc lùi về cuộc tình ngày ấy, hồn… mênh mông, mênh mông…

Thưởng thức hương trà buổi sáng, mong nụ hoa ngọc lan xòe cánh…

Hôm sau hoa nở, Lòng thấy lo sợ…hoa sớm tàn…

đời người. Thời gian, hỡi thời gian!….

Thứ Ba, Tháng Mười 9th, 2012

Hawaii, ngày 16 – 09 – 2012 HT, Miss – Rosmery

HT  – Adam , ngày 20 – 09 – 2012 Hawaii

Vạn lằn sâu

Vạn lằn cạn

Một bàn chân

Nửa cuộc đời

Một lần sinh

Một lần tử

Cám ơn đời

Cám ơn ta.

Bà Tiên Cổ Tích

Thứ Ba, Tháng Mười 9th, 2012


Sau một tuần học tiếng Thái David đã nhận được giấy khen năng khiếu ngon ngữ  cao nhất tại trường quốc tế Thailand

Mẹ của em ở trường

Là cô giáo hôm nay

Âm vang lời giảng dạy

Bụi phấn vỡ rơi đầy

Mẹ của em ở trường

Tận tụy đôi bàn tay

Dìu em từng nét bút

Vẽ con đường tương lai

Bao mùa hoa phượng nở?

Vuông tròn lời… ê,a…

Cô cho em tất cả

Nằm trong trang vỡ ngà

Ngày mai em khôn lớn

Hạt bụi phấn chìm sâu

In dày trang cổ tích

Cô, bà tiên phép màu.

Mắt cỏ

Thứ Tư, Tháng Mười 3rd, 2012



Sương đêm nặng hạt, sầu lăn gối

Mỏi tiếng chim khuya réo bạn lòng

Mộng vắt lưng trời, mây gợn tím

Trăng tàn qua gác, gió mênh mông

Mắt cỏ ngoài kia, đà… thức… ngủ…?

mắt đời sâu cạn, lệ… đục… trong…?

Còn ta, khép mắt hư tinh thể!

Tránh cảnh  khom lưng chịu bế bồng.