Archive for Tháng Tư, 2013

Đứng gió

Thứ Ba, Tháng Tư 30th, 2013

Ta về trả lại những ngày xưa

Chỉ còn mỗi ta, cũng thấy thừa

Trăng sao, gió mát… gom trả hết

Nghĩ xem con tạo đã tròn chưa?


Thất cười!

Ôi!…. cái rễ má dây mưa…

Cứ trả mãi chẳng vừa ta…vừa họ…

Tóc rơi – xương giòn- thân còi nhỏ

Biết khi nào mới trả hết trăm năm?


Hình ảnh hôm qua vùi với xa xăm

Còn một mớ… nay nằm chờ góa bụi

Con mắt trần gian đục ngầu buồn tủi

Giọt lệ chảy dài… chẳng ướt đến môi xa


Thấp thoát quay lưng, giàn mướp- giàn cà

Trái đủng đỉnh, nay ngã già xơ xác

Mùa cau trổ bông, gió lùa thơm ngát

Ngọn cao vời không che mát bóng tôi.


Nặng trong hồn… nỗi nhớ xa xôi

Lơ lửng  mãi cái thời còn cắp sách

Ôi! trăm năm mặn dòng huyết mạch

Trả bao giờ… mới hết những âu lo???….

Hương Chè Quanh Tôi

Chủ Nhật, Tháng Tư 21st, 2013

HT đang sấy chè cùng chị gái

Tay nâng bát nước chè quê

Chạm môi hồn ấm, ta về ngày xưa

Chiều nghiêng nắng – tối dầm mưa

Mảnh vườn của nội rộng vừa trăng sao

Đêm buồn ngồi hát nghêu ngao

Con dơi đánh võng hoa đào rụng quanh

Lá chè ngược gió… hương xanh,

Tràn vào hơi thở ta chòng chành mơ

Bao giờ qua tuổi ngây thơ?

Cho mình khoát áo đợi chờ làm duyên

Bến xa sóng vỗ mạn thuyền

Vọng cùng đêm trắng- đời miên man hòa

Vội vàng đón áng sao qua

Mây cao dệt lố,i  đời òa… vụt bay

Vườn xưa, nay lạc dấu hài

Chiều tàn ngỏ  khách,dáng gày ngẩn ngơ

Chè quê con vẫn đợi chờ!

Phơi khô- mẹ gởi, nằm mơ xứ người

nước xanh chát mặn nụ cười

Nay con hiểu đặng, đôi mươi chẳng còn…

Ngược về nhìn mảnh vườn son

Thân chè vừa mục dưới hồn đất nâu

Lệ nhòa chẳng hết canh thâu

Trong ngoài vắng mẹ nỗi sầu nhân đôi

Cạn lòng hỏi tận xa xôi?

Vườn chè – bóng mẹ – đâu rồi… ngày xưa???

Áo Tằm

Thứ Năm, Tháng Tư 18th, 2013

Em thất… cách lỡ lời, nên anh giận

Chứ thật lòng, đâu có ý mỉa mại

Nếu nước mắt làm môi kia mềm lại

Thì đêm qua em đã khóc cho người


Hai đứa mình không còn tuổi đôi mươi

Tánh nhỏng nhẻo ngày xưa cùn mất hẳn

Mưa mùa hè giọt rơi  càng thêm nặng

Bữa cơm chiều em cố nấu ngon hơn


Đũa cầm tay, nhìn nó xáo…  giận hờn

Lời thỏ thẻ… em mời tô canh nóng!

Hiểu ý tôi, anh dang vòng tay rộng

Ngày qua ngày tôi càng thấy thương anh


Để đến hôm nay được giấc mộng lành

Bao cái gút tôi âm thầm tháo gở

Mười ngón tay không còn run sợ

Hai mạch đời xiết chặt một tình yêu

Rửa Hồn

Thứ Hai, Tháng Tư 15th, 2013

Đêm hoang vắng – trời trong  – thu gió lạnh

Với vô thường, ta hạt bụi âm dương

Hai mặt linh hồn tơi tả đoạn trường

Hương trầm khói nhà ai xuyên kẻ lá

Cởi xác thân thả vào biển cả…

Cho sóng leo trèo rửa sạch mùi nhơ

Kiếm cái ăn, cái mặc.. Đến bao giờ?

Đời vuông tròn – lúc đầy  lúc thiếu

Đếm đầu ngón tay – xuống lên cường điệu

Rối rắm chữ tình – đoạn ngọt đoạn cay

Nâng lên, cân đếm cho đầy

Đốt cuồng trí não tương lai xa mờ

Đêm hoang vắng – đời… trăng thơ bỏ trống,

Tình buông lơi mất hút dấu chim bay

Mõi nhừ khúc thịt chân tay

Nửa mình nằm đói…

Nửa ai… đi tìm!!!?

…Với Thời Gian

Thứ Sáu, Tháng Tư 12th, 2013

Bàn chân đã mỏi, đời dần cạn

Lâu lắm ta quên ngắm cảnh tà

Chẳng biết hoàng hôn vàng tím trắng…

Sương chiều vắng gió khó bay xa


Nghe thu rạọ rực đôi tàn lá

Lớm chớm hương vàng thả lối xưa

Như mộng ru hồn người sắp cũ

Trăm năm đâu mấy để dư thừa?…


Bao nhiêu cho đủ thời đôi lứa

Có đọng cũng là những vỡ hư

Mây trắng trên cao chờ gió thổi

Màn đêm buông nhẹ tự bao chừ?.


Giá như ta có được người ấy!?

Đi suốt con đường của thế gian…

Thì chắc chi giờ còn mộng tưởng

Những lúc trưa chiều với miên man

Dưới Trời

Thứ Ba, Tháng Tư 9th, 2013

Tay vịn lá nghe lòng rơm rớm lệ

Đời phù du lấp lửng đỉnh xuân phai

Mây vạn biến gió cao trời trãi rộng

Ngày qua ngày nặng nhọc lọt kẻ tay


Thế sự nhân tình mưa nắng đổi thay

Trăng trên ấy bệnh, người đời quên lãng

Cổ tích xưa kia mười ông sao sáng

Trẻ con bây giờ mỗi đứa một máy game


Nhớ lại xa xưa miệng cứ chép thèm

Nhưng lại sợ gai bức tường cổ lậu

Chính ta cũng tìm nơi ẩn nấu

Méo mó bàn chân chạy loạn vô thời


Nấp dưới bóng tùng mát thịt trong hơi

Từng phút nhớ những ai trời quê mẹ

Cuối lạy đất thiêng ngàn năm tròn vẽ…

Lúa gạo được mùa no ấm vạn dân ta.

Hương lúa vàng

Thứ Ba, Tháng Tư 2nd, 2013




Thời Trang Mùa Hè

T răng lên móc đỉnh gieo neo

Lúa vàng hương chín lên theo về nhà

Chiêm bao nửa giấc châu sa

Thoáng nghe trong gió lời ca năm nào?

“Ù!.. ơ… con ngủ cho sâu!…

Ngày mai gái lớn làm dâu nhà người”

Miếng trầu nhuộm khóe môi tươi

Lưng khòm vai trệ mẹ cười ru con

“Một này, chóng lớn nết ngoan

Hai,  hiền đức độ, lòng son với chồng

Ba, cầu phúc lộc thời nông

Bốn, xin con nhớ đến công sanh thành!”

“Theo cha học chữ gắng dành

Mai này góp sức làm xanh cửa vườn”.

Lời ru, rằng mãi vấn vương

Mẹ ơi! đi đứng… con thường nhắn tâm,

Sáng soi như ánh trăng rằm

Bao lời mẹ dậy âm thầm nuôi con.

Cúi đầu xin lạy nước non!

Ra đi con nợ, rún chôn – nhau lìa

Vì đời khúc ruột đành chia

Ngày sau danh toại khắc bìa sử chung

Gi ó thu thổi nhẹ qua mùng

Lay hồn con Việt lớn cùng thế nhân

Giật mình cửa ngỏ lạ chân

Quê h ương chắc nhớ một phần vắng con.