Archive for the ‘Chưa được phân loại’ Category

Chỉ Còn Phố Và Em

Thứ Năm, Tháng Ba 26th, 2020

Phim tài liệu về những sự kiện vi phạm nhân quyền tại Việt Nam

Thứ Sáu, Tháng Tư 26th, 2019

Thứ Sáu, Tháng Chín 4th, 2015

(Thơ Viết Trong Giấc ngủ sáng ra chợt nhớ)

Bao mộng lâu ngày không mở trông
Thơ người chung ảnh đã thay lòng
Ta như chim hạc xa rừng cấm
Lảo đảo chiều lên qua phố đông

Uổng phí ngày dài trăng chết sớm
Ngàn đêm thả gối nợ tang bồng
Ai biết khi nào cây trút lá
Trời thu đâu nỡ xuống mưa giông

TG: Lê HOàng Trúc

 

tdng11

Thơ Nửa Đêm

Thứ Tư, Tháng Bảy 22nd, 2015

DSC00286h

Nửa đêm sao lặng ta còn thức
Gió ngậm hương đời bay bốn phương
Không rào không vách tình nổi loạn
Hồn phách trần truồng nhớ xác thương…

TG: Lê HOàng Truc.

Đón Xuân 2015

Thứ Tư, Tháng Hai 18th, 2015

IMG_20150215_100552.jpge

IMG_20150215_100237.jpgrIMG_20150215_100338.jpgdIMG_20150215_100516.jpgd

Tôi nhớ mãi mùa xuân hồi còn nhỏ
Nhìn hoa mai như hoa hiểu được tôi
giờ xuân lớn nhìn hoa tôi hiểu nó
Chung quanh mình mọi vật đã dần trôi….
TG: Lê HOàng Trúc
(more…)

Thứ Hai, Tháng Mười 20th, 2014

IMG_20141011_164758.jpgg

 Trúc Lê ngày 10-2014

Phần 3: Buổi Giao Lưu Lê Hoàng Trúc với Đài Truyền Hình VNATV

Thứ Sáu, Tháng Bảy 25th, 2014

Phần 2: Buổi Giao Lưu Lê Hoàng Trúc với Đài Truyền Hình VNATV

Thứ Sáu, Tháng Bảy 25th, 2014

Phần 1: Buổi Giao Lưu Lê Hoàng Trúc với Đài Truyền Hình VNATV

Thứ Sáu, Tháng Bảy 25th, 2014

Kính Thưa Các Bạn Độc Giả Yêu Thơ Trúc Lê Trên Toàn Thế Giới

Thứ Năm, Tháng Ba 27th, 2014

HuongLuaVang   

  Đây là tập thơ thứ tư “ Hương Lúa Vàng” vừa cho ra mắt bạn đọc.

Gần 200 bài thơ  được chọn lọc rất cẩn thận. Lời thơ uyển chuyển, du dương, ru đời – ru người và  ru cả tôi!

 

Như một bức tranh  đa màu phong phú. Hoàng Trúc đã nhấn mạnh tình thương nhớ quê hương của những người con xa xứ đang nhào lộn trong cuộc sống hiện đại bây giờ. Đồng thời nêu lên những bất công của xã hội Việt Nam đương thời .

 

Nhưng Hoàng Trúc cũng không quên trong khoảng bao la nào đó, tình yêu trai gái luôn nảy sinh hương hoa nuôi mầm nhân thế, bằng những ngôn từ liêu trai lãng mạn đa tình.  Trong lúc bạn đọc; đôi khi đắng hồn lại rơi một giọt lệ vô tình trên dòng chữ  của nhiều tấm  thân đau đời hòa cùng tác giả.

 

Một lần nữa, Hoàng Trúc xin nghiêng bút chân thành cám ơn các bạn đọc, và xin đón nhận ủng hộ tập thơ” Hương Lúa Vàng”vì số tiền gom được sẽ sung vào công quỷ cho các cháu mồ côi ( Trung Tâm mồ côi đường Phố TPĐN ) Việt Nam. Cho năm học 2015.

Đối với chúng ta; một Đôla  không là sự tính toán, nhưng đối với các cháu là cả một giấc mơ vô tận trong con đường đi tới tương lai.

 Các bạn có thể mua qua theo địa chỉ  bấm vô line dưới đây:

 http://www.amazon.com/Huong-Lua-Vang-Vietnamese-Edition/dp/0984893326

https://www.paypal.com/cgi-bin/webscr?cmd=_s-xclick&hosted_button_id=MXQXQNZFTVK26

 

Hình thức mua trả trên mạng:

– PayPal
– Visa
– Mastercard
– American Express
– Discover

 

 

Nếu Việt Kiều nào quê hương tại Đà Nẵng Việt Nam

 Những lần Về thăm quê hương, nếu có điều kiện. …Xin các bạn hãy dừng chân  ghé thăm làng mồ côi ( Trung tâm Mồ Côi Đường Phố TPĐN )

 

Địa chỉ: nằm tại Phường BẮc Mỹ An – Quận Ba – Đà NẴng. Các cháu đang rất cần sự giúp đỡ từ  nhiều tấm lòng  nhân hậu nơi các bạn.

  Giám đốc Trung Tâm Làng Mồ Côi: Quỳnh Thị Hảo

      Lê HOàng TRúc  cúi đầu Xin chân thành cảm tạ.

                 

Cơ Trời

Thứ Ba, Tháng Ba 25th, 2014

DSC01464o

Tình yêu của tôi vô tư

Không van nài, không hứa hẹn

Gió luôn luôn không có màu

Thời gian không có đích

Và đời người không biết phút tiếp theo.

Jusmita biểu diễn tại trường đại học Pittsburgh

Thứ Tư, Tháng Hai 19th, 2014

h.jpgjcon gái mẹ Trúc Ngoan và đẹp quá

Cộng Đồng Việt Nam tại Hawaii

Thứ Bảy, Tháng Một 18th, 2014

Buổi phỏng vấn của đài truyền hình hải ngoại SBTN đôi nét sinh hoạt của Cộng Đồng Việt Nam tại Hawaii.

Mưa HOA

Thứ Tư, Tháng Mười Một 13th, 2013

………. VÀ tôi của mùa thu trước

Mùa thu tới em sẽ về bên ấy

Lời hẹn qua còn giữ ở nơi lòng

thời gian  chảy dòng người chen lớn dậy

Biết từng giờ anh thấp thỏm chờ mong


Trăng đêm khuyết lửng lờ trong mây trắng

Chiếc lá rơi không nguyên ven hình hài

Em nhớ anh, bổng dưng sầu số phận

Dẫu bước đời đang giàu có bên ai


BAo kỷ niệm không phai mờ trong trí

Bỡi ngày xưa thu chín rất tự nhiên

TA yêu nhau trắng trong miền hương vị

Cái hôn môi trao nhẹ chẳng ưu phiền


Em có nói một lần! anh còn nhớ?

LÀ kiếp hoa tươi tốt dựa sương trời

Khi hương nở sẽ cuốn theo chiều gió

Khoảng cách giờ xa quá phải không anh?


Em có về cũng nghèo bạc màu xanh

Thu vĩnh viễn vàng khoe từng chiếc lá

Rớt theo thu hai tâm hồn tơi tả

Em không về! anh có trách gì không???

BÁn Điệu Bâng Khuâng

Thứ Tư, Tháng Tám 28th, 2013

… và từ đó tôi không còn nhớ nữa!

Anh là ai trong giấc mộng hằng đêm

Và từ đó mắt môi mềm dư lệ

Chẳng ướt mi khi nhặt lá rơi thềm


“Dẫu muộn màng nhưng vẫn còn chưa trễ”

Lời của anh nhắn nhủ dưới trăng nghiêm

“Lạc muôn năm ta tìm ra đâu dễ

run sợ nhiều khi thấy mất dấu em!”


Anh nói rồi! như gió thoảng hương bay

Dòng thư cũ chẳng ai – người làm chứng

Mười ngón tay em ôm, lòng lơ lửng

Khúc thu buồn ngân điệu – rượu…tìm say


Thương mộc lan trước nắng cánh dần phai

Hồn quá phụ thắp đèn soi ảo ảnh

Hòa tiếng dế mảnh vườn xây thất cách

Tình cho đi, cay đắng nhận thật nhiều


Thôi!  dĩ vãng ta đem hòa máu huyết

Vẽ thành tranh rao bán với gió trăng

Chỉ anh biết và một mình em biết

Bán sạch rồi, đời cũng hết bâng khuâng.

Tình Chồn – Ngũ ly Hương

Thứ Năm, Tháng Tám 22nd, 2013

Kìa lũ kiến! chúng mày đi đâu thế?

Giữa đêm trăng, rằm tháng bảy trần gian

Ta thắp nến để bóng mình rạng rỡ

Hóa diễm kiều trêu mắt lũ tham quan


Thưa vóc lụa hương thơm loan đỉnh ngực

Tóc ngàn xưa kết rễ níu trăng bay

Xương thịt nát, mối trùng thi nhau ghép

Phút huy hoàng  môi mắt tỏa lừng mây


Qua diện nước ta ru hồn tôm cá

Đậu trên sương hoa lá gởi tình yêu

Cười trước gió khiếng quỹ thần sa ngã

Khiếp địa đàng dục vọng trổi muôn chiều


Quan to đấy! ta ké bừa thân xác

Cười với quan, anh có thích em không?

Nghe… hí… hí … tiếng ngu đần hít mắt

Nước miệng tưa hai mép hệt cua- còng


Tròn chiếc bụng – thân quan lười xấp ngửa

Gối lên quan, nghe máu loại rận giường

Xoay nhật nguyệt, sóng trùng dương gầm thét

Mượn dây rừng thắt cổ nó ( quan ) làm vui


Âm dương loạn, thế thời không vững chắc

Thóc khoai dân- mưa nắng khó đầy nưa

Nền luật pháp lẫn trong chùm xương cá

Giết quan rồi. Cũng chẳng đổi nắng mưa


Cười đến ngất – ta bay quanh rỗ sắn

Tiếng ù ơ … xa lắm vọng ngọt ngào

Theo gió thoảng thả nguyệt về chốn cũ

Hương khói tìm phủ mộ – xác bình yên.

Ngay 21/08/2013

Hẹn Mẹ Cửa Luân Hồi

Thứ Bảy, Tháng Tám 10th, 2013

Kính Gởi Hương Hồn Mẹ Trần THị THanh

gần đến lễ vu LAn, con xa quá không về đốt nhan sưởi ấm MẸ, Quỳ giừa trời đất, cầu linh hồn mẹ Bình yên, bay trong hào quang lung linh  miền hư ảo


Không biết bây giờ trong cõi ảo

Mẹ còn quanh quẩn nhớ thương con

Lặng nghe câu hát người xưa trổi

Tim quặn liên hồi, hỡi nước non!


Con nhớ!  Mẹ ơi!…mùi nếp mới

Những ngày xa ấy , cảnh cùng nông

Rét về bên bếp than hồng đỏ

Xôi chín thơm lừng quyện gió đông


Ngửa mặt lên trời – ta nổi giận…

Tạo chi sanh – tử giữa đời chung…?

Hồn con đứt đoạn vương theo khói

Đốt cháy hoang vu hóa chập chùng


Thêm một mùa đông con vắng mẹ

Đất nhà – bia mộ nắng mưa lau

Nắm xương còn lại xin đừng lạc

Hẹn mẹ luân hồi gặp lại nhau!!!!!!!!!

Ba LAn động đình thu

Thứ Sáu, Tháng Bảy 19th, 2013

Cầu Hồn

Ta chết nửa đêm xác bỏ hồn
Mang vào địa mộ tấm bia con
Hương tàn cỏ mọc tràn thân mối
đứng khóc thây ma nợ lối mòn


Ta về tìm lại người ta nhớ
Khoát áo nâu buồn bên gác kinh
từng khúc oan ru tan dấu ái
mắt lệ nghìn thu chẳng đọng tình


Ta khóc thay người –  ta khóc ta
Khóc tình thuở trước uống trăng tà
Nằm trong quan mộ thịt xương rã
vẫn thấy yên người – ta đã xa.

Chủ Nhật, Tháng Bảy 7th, 2013

Thơ Cổ HÁn VĂn Tác Giả : Jusmita con gái Lê Hoàng Trúc

Jusmita viết tặng mẹ Lê HOàng TRúc Nhầm ngày sinh nhật

Bài dịch Lê HOàng Trúc

Xuân hết xuân tìm lại
Khiếp người thường đến đi
lỗi – đời sau hoàn chửa
Công mẹ, biết đền chi ?

Tình Hồ Ly

Chủ Nhật, Tháng Sáu 16th, 2013

xương mục Ngàn năm, khói dẫn hồn

Mộ bia còn đấy mảnh tình son

Trăng xa rọi xuống vàng thân cát

Dấu lệ ai gieo ướt lối mòn


Bay bay ngọn đuốc cười trong gió

đất Chuyển non ngàn vạn lá rơi

Mùa chín đêm khuya hồn chuyển kiếp

Em về trệ áo ngọc ngà phơi


Tìm  anh ru giấc vùi ân ái

Tết tóc lên trăng ước hẹn thề

Vạn dấu môi hôn thầm lướt nhẹ

Thân trần thơm ngát những hồi mê


Qua gương mới biết mình hư ảo

Mượn xác hồ ly thiếu nửa đầu

Giọt máu chưa hồng lưng hốc mắt

Thịt xương chắp nối chẳng liền nhau


Hỡi! tình vạn dặm ngày hôm ấy

Người có bao giờ nhớ đến em

Những phút bên đời ôm trống vắng

Chập chờn cơn mộng chảy thâu đêm?…


Mỗi hoàng hôn chín là em nhớ

Nhìn cánh vạc chiều về rất xa

khuya nay trăng tàn yên cửa mộ

Xin gởi lại anh tuổi thật thà.

TG: Lê Hoàng Trúc

võng Nguyệt Tư Hồ

Thứ Hai, Tháng Năm 20th, 2013

Hồ Thần Tiên Tại Nhật

Mây khuya mắc võng ngàn sao thiếp…
Tung khúc tư sầu ta nhớ ai
Hồi vẵng canh tàn sương trắng rụng
Mùa thu giăng mắt, lá thu bay


Nguyệt hầu đỗ bóng đêm xuôi gió
Em thả hương quỳnh lên đón trăng
Gác thấp – nghiêng cằm tay gối đợi
Lệ thu nhòa bóng nửa cung Hằng


Em đi Ngày ấy không từ giã
Để mộng “Hồ Cầm” lạc khúc thơ
Ai xót chi tình, ta nợ gánh
Chạy hoài đâu hết – lối còn mơ…


Đêm nay thấm mực vẽ trong hồn
Để hoài thương nhớ mảnh tình son
Ngàn năm lá đỗ, thu thờ nguyệt
Cạn bút, ngang trời tiếng nỉ non.

Trúc Lê………………………………………………..

Xuân Nhật

Chủ Nhật, Tháng Một 27th, 2013

Xuân nhật

Vũ tùng thiên giáng

Thông thủy hà giang

Xuân phong lưu ngữ

Cảm chi hoài gia

Ca đãi minh nguyệt

Khúc tận vong tình

Xử nhược đại mộng

Vi hồ kỳ sinh ?….

Bài dịch:Ngày Xuân

Mưa từ trời xuống

Nước đổ vào sông

Gió xuân vẳng tiếng

Thấy cảnh nhớ nhà

Đành ca đợi nguyệt

Lời hết quên tình

Đời tựa mộng lớn

Sao phải nhọc mình?….

Giữa Giấc xuân

Thứ Tư, Tháng Một 23rd, 2013

Ba Chiêu và Lê Hoàng Trúc

Chạy … Chạy về … Quê hương đó !

Hoa đào bay trong gió…

Vườn ông tôi, chân vừa chạm ngỏ

Vui ngập lòng, tay choàng lấy hương hoa.

Nội móm mém cười hàm râu bạc trắng phơ

Cha bước đến ôm tôi trào nước mắt

“Con đã về xuân này vui thật,

Lớn lên nhiều, con gái của cha đây”!

Sợi nắng vàng lung linh buổi ban mai

Tay Mẹ nặn lên từng chiếc bánh

Các Em thơ cười đùa nghe lanh lảnh

Nhà ba gian thơm ngát ngói  “Lê Triều”

Khóm trúc cuối vườn có tuổi liêu siêu

Cây mít ướt chín thơm mùa đất khó…

Bổng phút giây… tôi trở về thuở nhỏ

Ngã vào vòng tay mẹ, “gọi mẹ ơi”!

Giữa ban ngày, saoTrăng lại buồn rơi?

Qua song cửa môi thì thào khe khẽ

Ôm chiếc gối ngày xưa còn mẹ

Mới biết mình giữa mộng… Giấc xuân bay.

sao ta không?

Thứ Hai, Tháng Mười Hai 3rd, 2012

HT ngày 22 – 11 – 2012 Hongkong

Ta chợt lớn trong một chiều nắng mới

Gió đông về lay nhẹ cánh hàng dương

Ta chợt nhớ một người xa vời vợi

Và mây bay muôn nẽo rất bình thường


Từ buổi ấy trong tôi thật kỳ lạ

Giấu trên môi những tiếng gọi mơ hồ

Đôi khi hỏi?

Con tim non… thật, giả?

Đến bao giờ?

Tuổi mới hết ngây ngô…


Anh xa lắm!… Và tận cùng xa lắm…

Đời hợp tan mưa nắng… Có ai ngờ?

Trong cõi vắng em cành hoa rất thắm

Nhan sắc hồng hương tỏa giữa trời thơ


Ngày vô vạn, buổi xuân còn ít quá!

Khách qua sông đôi lúc cũng nhầm đò

Trượt một bước… tình trôi dài vạn dặm

Tự hỏi lòng?

Ngày ấy! sao ta không?…

Lại một mùa xuân

Thứ Sáu, Tháng Mười Một 30th, 2012

đẹp nhất  vẫn là màu sắc của tự nhiên tạo ra

Lại qua một năm rồi

Tôi lớn hơn hôm trước

Đào mai cúc đâm chồi

Gió đông về bất chợt


Ngày xưa tôi còn bé

Mong tết. Tết chờ tôi

Ngủ trong vòng tay mẹ

Đâu suy ngẫm xa xôi


Từ khi nào tôi biết?

Tay chạm cánh đào bay

Cũng là khi đời nặng…

Đong đưa đôi vai gày


Xuân đi, xuân trở lại

Thân xưa chẳng nhỏ về…

Qua bao xuân rồi nhĩ?

Bóng… lại cười bóng tôi.

Hoa Phượng Đỏ

Thứ Hai, Tháng Mười Một 19th, 2012

Chúc mừng  20 – 11 nhân ngày nhà giáo Việt Nam

Cái đúng từ trong cái sai và cái sai được sinh ra từ nhầm lẫn

Cặp mắt mình luôn là bạn của cái mình sai

Cặp mắt đời là tấm gương bốn chiều, phản chiếu cái sai- đúng ở trong mình

Tôi mới biết tôi sai khi nhiều người bảo tôi không đúng.

—————————————

Đêm trôi qua mặt trời vội sáng, vài chiếc lá cuối đông không chịu ve vẫy chào tôi. Có lẽ chúng rất lạnh và cũng cần một vòng tay ôm ấp ….

Quán café cốc bên vỉa hè, tôi ngồi xuống; café thơm quá!

Mặt người chủ quán hình như đã tỉnh giấc từ đêm khuya…

“Chào cô bé!  Thế nào?… Khỏe luôn chứ?… Sao hôm nay uống café sớm vậy?

Chắc hôm nay trời sẽ rất nóng, mưa cũng thấm đất rồi.”

Hy vọng là vậy… Tôi nói!

Cũng bài hát mọi khi tôi đến, chiếc máy nhạc cũ mềm, nghe khúc được, khúc nhiễu nhưng cũng còn hơn không.

Bên kia đường bắt đầu có nhiều hàng rong dọn ra: Người bán cháo, kẻ bán hoa, bán rau, bán thịt… v.v.

Thời gian trôi nhanh quá, nhìn đồng hồ đã 10AM.  Hôm nay chủ nhật không có việc gì để làm nhưng tội sợ ngồi lâu làm phiền chủ quán.  Nhìn sang bên đường thấy một em bé bán hoa, trong giỏ vẫn còn nguyên.

Tôi đứng dậy đi bộ sang bên đường đến bên em.  “Gói hết hoa cho chị nhé!”

Cô bé nhìn tôi vừa mừng vừa lo…  “Chị mua hết cả?”

“Ừ!”

“Chị có giỗ à?”

“Không.”

“Hoa này là hoa cúng chị ạ!”

“Chị biết!”

“Tiền của em đây!”  Tôi ôm hoa quay đi!

“Chị ơi!”

“Gì thế?… Thiếu tiền à?…”

“Không!… Dư… Nhiều quá chị ạ!”

“Vậy thì tốt!… Em giữ đi!”

Tôi ôm cả bó hoa phượng đi về phía nghĩa trang mà tôi chưa bao giờ đến.

Nhiều tấm bia chạm trổ thật đẹp nhưng cũng có vài ngôi mộ như không hề có người thăm viếng.  Tôi đặt hoa lên trên một gò đất, đi vòng quanh khu nghĩa trang, đúng là trời hôm nay nóng lên nhiều.

Bất ngờ một cậu bé chừng 14-15 tuổi đến gần tôi.  Tay cậu bé cầm một hòn sỏi và một con dao.

Tôi hỏi, “Em làm gì vậy?”

“Em đang khắc tên em lên hòn sỏi!  Đây chị xem đi! Đẹp không?”

“Ừ, đẹp lắm!  Còn dưới này là gì?”

“Là ngày sinh nhật của em!  03 – 12 – năm 1970.”

Tôi không hiểu gì!… Vì tôi sinh năm 1972…

“À!  Mà chị này?  Chị đi một mình à?  Chị đến đây làm gì?”

Cười… “Thì chị đến để gặp em!”

“Xạo quá!  Hoa kia của chị à?”

“Ừ!”

“Chị đem cho ai thế?”

“Cho chị!”… cười.

“Lạ nhỉ… Ít có ai tự mua hoa cho mình, mà chị khác người thật đấy!”

“Vậy có bao giờ em nuối tiếc việc gì trong đời mình không?”

“Rất nhiều chị ạ!  Chị thấy cô bé đàng xa kia không? Bọn chúng em biết nhau từ khi mới vào lớp một . Em muốn tặng hoa cho cô ấy một lần, nhưng…”

“Nhưng sao?” tôi hỏi…

“Em rất xấu hổ… Vả lại cũng không tìm đâu ra hoa đẹp.”

“Thế hoa của chị thì sao?”

“Chị mua cho chị mà!”

“Không sao!  Em cứ lấy đi!  Chị sẽ mua lại cho mình vào dịp khác.”

“Thế em cám ơn chị nhé!”

Cậu bé ôm bó hoa mặt đầy hớn hở chạy về phía cô bé.  Để bọn trẻ thoải mái tôi đi sang một  khu đất hoang bên cạnh.

Nghĩ cũng vui mà cũng buồn.  Cả đời mình có nhận được hoa tặng bao giờ đâu?…

Hôm nay tự mua cho mình thì lại có người buồn hơn mình, không biết có khi nào mình nhận được hoa nhỉ?

“Cháu ơi!  Cháu!  Dừng chân cho bà hỏi chút nhé!”

Một bà già khỏang chừng tuổi nội tôi nhưng giọng nói rất trong.

“Bà gọi cháu?”

“Cháu có thích hoa không?”

“Dạ!  Theo bà đi!”

“Bà trồng hoa nhiều năm, muốn có người hái, mà chả có ai đi ngang, sau cơn mưa hoa rất đẹp cháu ạ!”

Tôi cứ bước theo bà cụ mà cũng chẳng biết mình đang ở đâu!?

Trời!… Trước mắt tôi một hàng phượng đỏ, bông nào cũng đẹp.

Tôi hái thật nhiều… Thật nhiều… Thơm quá!

Cám ơn bà cụ.  Ôm hoa tôi đi một mạch về nhà, cắm vào trong lọ.

Chồng tôi, anh ấy đi công tác xa mới về.

“Anh xem hoa đẹp không?”  Tôi rút một cành trao anh ấy!

“Em!…  Em!…”

“Gì thế?”

“Dậy đi!”  Em đang xỏ cả ngón tay vào mũi anh đấy!

“Em mơ à?  Hôm này là ngày đặt biệt…  Em thích anh tặng gì?”

Một cánh phượng từ bên hiên theo gió bay vào cửa sổ.

“Em thích hoa phượng!”

“Đây!  Có sẵn đây!  Bà hoàng của anh.”

Anh ấy cúi xuống nhặt cánh phượng bỏ vào tay tôi.

“Lấy hộ cho em tập vỡ cũ trong ngăn kéo vậy!”

Quyển vỡ hơn 25 năm đã đổi màu.  Bên trong có một hoa phượng được ép khô nhưng thiếu mất một cánh.

“Bây giờ thì đủ rồi!  Ước mơ của em rất đơn giản anh ạ!  Cám ơn anh!”

“Ngày mai em có giờ học ở lớp cao học không?”

“Dạ có!  Trường cao học Hawaii.”

Lạc Mùa Tơ

Thứ Tư, Tháng Mười Một 14th, 2012

HT ngày 1- 11 – 2012 Rừng lan Singapore

Mùa nghe thương nhớ, nghiêng chiều xuống

Thơ thẩn đi về… ta với ta…

Hương xưa ngan ngát gió đưa  lại

Tay vẫy dòng người… anh vẫn xa…

 

Nghìn trùng lớn lên, mặt trời khuất nẻo

Một ngày nhẹ qua, chầm chậm đời trôi

Đá nở ra hoa, mặt người biết khóc

Đứng giữa phố lạ không có anh tôi.

 

Năm ngón tay đan vòng tình lạc lối

Cửa ngỏ thời gian quên hẳng đợi chờ

Rồi sớm mai kia đường về hoa nở

Em đi lấy chồng bỏ trống trang thơ

 

Đêm không trăng sao Con tằm cắn lá

Tơ nhã trong chiều… sợi đứt, sợi vương

Đâu? Của tình em… tình cô gái Việt

Đâu? Của anh giờ… hai chữ “yêu thương”

Tôi viết thay anh

Thứ Ba, Tháng Mười Một 6th, 2012

HT ngày 24 – 10 – 2012 tại thành phố Xiamen Trung Quốc

Thân tặng MCs

Anh vớt trăng khuya trên dòng sông nhỏ

Bảo rằng em ơi! “Đừng nhớ về nhau”…

Đời anh lanh quanh một trăm mét cỏ

Bước chân lê vòng rĩ máu thương đau

 

Anh vớt trăng khuya trên dòng sông mẹ

Hỏi rằng quê hương nhầm lẫn gì không?

Người đi xe hơi, người về vá áo…

Ai mâm cổ đầy?… Bé vét cơm rang…

 

Anh viết tên em thả vào bếp lửa

Hẹn muôn năm sau ta lại gặp nhau

Nhai nát câu thơ tình yêu vô tội

Anh ngất bên đời miệng gọi tên em

 

Tôi viết thay anh những dòng tâm sự!

“Đơn giản vô cùng tự do mộng mơ

Làm cánh chim câu cùng trời cuối đất

Không kẻ săn mồi, một cõi yêu em”

Tôi và anh

Thân tăng MCs

 

Anh đi gặp tôi chiếc áo sơ-mi bạc màu!

Tóc rối trong sương, làn da vướng bụi nhàu

Chiếc xe hon – đa lỗi thời khô tiếng máy

Đôi mắt lạc đời như đóm lửa không tên

 

Góc đường Sài Gòn café quán cốc

Hai đứa tụi tôi chỉ mãi nhìn nhau

Lời thơ hôm qua lùi vào dĩ vãng

Chẳng nói nên lời cội đá xanh xao

 

dòng nhạc du dương, bụi đời đỏ áo

anh nắm tay tôi, hỏi khỏe không em?

Khép nhẹ bờ mi cuối ngăn dòng lệ

Một bước tranh nghèo, thầm xót thương anh.

 

Để còn mai sau một nền chân lý

Giữa lại trong em, dựng lại trong anh…

Nối rộng vòng tay bốn phương đứng dậy

Xây lại khu vườn cổ tích “ Lạc Âu”





HT ngày 27 – 10 – 2012 tại đảo Boracay, Philippines

Tôi mơ

 

Tôi mơ! một giấc mơ dài…

Anh đi qua vùng tự do

Bầu trời tự do đứng nghiêm

Bầu trời tự do vẫy tay xin chào mọi người

 

Tôi mơ! trong giấc mơ hồng…

Anh bay với hồn bình yên

Mặt người nhìn nhau lớn lên

Nụ cười hồn nhiên … Trẻ thơ,cụ già…

 

Tôi mơ! anh dắt tôi về!…

Quê hương đổi mới dựng xây

Được mùa hạt cơm trắng trong

Một đàn cò bay hót vang trên đồng

 

Tôi mơ, tôi lớn lên nhiều!…

Khi nghe tiếng ru ngày xưa

Lời mẹ ngọt như suối reo

Đậm đà tình cha nắng mưa dắt dìu

 

Tôi mơ! một bóng trăng hiền…

Sáng soi núi non Việt Nam

Rừng vàng, biển say cá tôm

Thị thành, đồng quê tới lui như người một nhà.


 

 

Em và thu

Thứ Năm, Tháng Tám 2nd, 2012

Thân tặng Nhà thơ Vũ Miên Thảo

HT và  con trai David ngày 12 – 07 2012 tại thành phố Gió – Chicago

Lãng đãng thu chiều đôi lá rơi

Hanh hanh màu nắng cuối chân trời

Em về áo tím vờn mây trắng

Gót ngọc tung tăng nhẹ bước đời

Năm nay ngỏ cũ – thu không cũ

Nghe lá rì rào buồn vắng ai?

Mắt biếc cao vời không ngó thấy

Thi nhân ngày trước ẩn đâu đây?…

Vàng – chen nỗi nhớ, mùa thêm chín

Nấn ná vườn khuya thoải đợi chờ

Da diết tiếng trùng đêm tịch lữ

Tàn canh nửa nguyệt rọi câu thơ

Mấy khoảng sao dời – thu giữ dáng!

Với đời, đúng hẹn lá thay vàng

Mộng hồ chung thủy từ mùa ấy

Một ngỏ thu về, hồn gió sang.

Mấy cho vừa

Thứ Tư, Tháng Tám 1st, 2012


HT và con trai David

Tan thành khói

Tan thành mây

Hạt sương nhỏ

và em say

Ôm hồn nắng

Anh, tình mơ

Xa ngàn dặm

Một người chờ

Cây rời đất

Cội dần đau

Thơ bỏ bạn

Đời hư hao

Ngày đợi nắng

Đêm chờ mưa

Yêu trọn vẹn!

Mấy cho vừa???

Anh và niềm hy vọng

Thứ Tư, Tháng Tám 1st, 2012

HT và Adam ngày 06 – 07 – 2012 New York

Chiều vương nắng gió thu vừa thổi tới

Cành phượng nghiêng rơi cánh nhỏ cuối mùa

Trời xuống thấp, mây vàng trôi lơ lững

Em nghe gì?  dâng nổi nhớ lâng lâng!…

Từ ngày biết! chọn anh làm gác trọ

Thời gian trôi mang đi cả bụi đời

Từ ngày biết! anh là nguồn an ủi

Giấc ngủ vào êm nhẹ tựa sao rơi

Còn nơi ấy, anh có ai dệt mộng?

Giữa chập chùng chằn chịt lối người qua

Đêm dài quá cho em ngàn câu hỏi

Xáo trộn lòng thơ nhạc lẫn hương hoa

Thầm cúi xuống, sờ bàn chân du mục

Khét nhựa đời, nghiêng quẹo lóng xương con

Ngày mai đó! ngày mai niền hy vọng!…

Tan vào nhau cho hơi thở ngọt đầy.

Trúc Sương

Thứ Bảy, Tháng Bảy 28th, 2012

sở thích của ông xã mình, thích nịnh vợ bằng cách chụp hình lén và gởi cho vợ….

Cám ơn ông xã nhiều nhé!  “I Love You”
HT là người rất có tâm hồn ăn uống, khi ngồi trong bếp nghe mùi vị các món ăn thì thơ cứ văng ra

không ngửi thấy mùi thì tịt luôn một chữ cắn đôi cũng chẳng có… hi hi. ngày 28 – 07 – 2012


Gởi THi Sĩ MCs

Sương ẩn trong hồn muôn lá Trúc

Xem đời nặng nhẹ tựa chim bay

Lời thơ cuộn gió gom mây tụ

Ngọc đá song đôi trộn kiếp này

Giấu ngọn hương tình bên vách núi

Thầm lay cửa mộng ta cùng say

Nhen” tình tri kỷ” muôn năm sáng

Mượn nửa trời thu, ánh tím đầy.

Cội đá đơm bông

Thứ Sáu, Tháng Bảy 27th, 2012

thân tặng thi nhân Quảng NGãi MCs

HT ngày 04 – 07 2012 trong vườn thượng uyển tại tiểu bang Rhode  Island

Ngó trăng tưởng dáng anh ngồi

Lối quen vắng gió, mây trôi chẳng đành

Hỡi người, em mộng trong tranh!

Lén hôn vầng trán hoài xanh tuổi đời

chập chờn một áng sao rơi

Vụt qua mắt biếc, bạn ơi nhớ nhiều!…

Đợi chờ câu nói thương yêu

Rót lên hồn đá, sớm chiều nở hoa.

Lục bát tìm nhau

Thứ Năm, Tháng Bảy 26th, 2012


Mộng Trúc

Thơ MCs

Cõi đời em nhé – Một mai
Cuối cùng rồi được mấy ai hiểu mình?
Ôm vầng trăng nhạt bóng hình
Nghe con tim thót chút tình mới đau.
Phận người mỗi phận khác nhau
Sao cùng vướng vất sắc màu tương tư.
Đêm câu lục bát gởi người
Mong cành trúc mộng thắm tươi sương buồn

Trong vườn có nhiều chú sóc con tìm hạt dẻ

về thăm vườn nhà Nội David

Mita – David – 2012

Adam- David 2012

Lắng nghe chim hót đầu cành

Năm  thương, năm nhớ- chín mành chiêm bao

Hiểu sương chỉ mỗi trúc đào!

Hạt rơi, hạt đọng, hạt nào gởi em?

Mùa trăng xuống ấm chân thềm

Tương tư lá rụng dịu êm thu vàng

Trên non anh có mơ màng?

Cuối sông em đợi… gió chàng thổi qua.

Bài ca Con Yêu

Chủ Nhật, Tháng Bảy 22nd, 2012

Gia đình Hoàng Trúc ngày o2 – 07 – 2012 tại New York

Mẹ tặng bài ca này cho hai con Mita và David nhân ngày sinh nhật sắp đến 30 – July và 03 – August

Mita và David trên tàu điện ngầm

David đang chơi trong khu công viên phố Tàu New York

Ngủ đi! Con ngủ cho ngoan!…
Đưa tay mẹ hái trăng non trên trời
Cho con gối mộng vào đời
Cho con mơ thấy một trời sao xa

Buổi đầu – con gọi tên cha
Hai tay chập chững gọi bà – bà ơi!
Chiều nay – con hát, con cười
Con yêu mẹ lắm một đời chăm con.

Ru Mình Ru Ai

Thứ Sáu, Tháng Bảy 6th, 2012

New York 02 July 2012

Rừng thông thay áo thu vàng
Cuộn trong “vỏ ái” lang thang giấc sầu
Ru hồn tận ải xa nhau
Ru mùa đêm lạnh trăng sao lặng mờ
Ru anh đâu đó đợi chờ
Ru người muôn kiếp dại khờ vì yêu
Còn bao… ru cạn một chiều
Đưa mây đón gió, nâng niu bóng hình
Em ru cháy vạn lời tình
Mông lung… ta lại ru mình… nhớ ai!…

Trên Cành chiêm bao

Thứ Năm, Tháng Sáu 7th, 2012

Rủ nhau uống cạn trăng tàn

Trăm năm nhốt nguyệt thế gian đợi chờ

Nẻo mây em gởi nắng hờ

Lời thương em giấu đôi bờ má anh

Đêm nay gối giấc mộng lành

Nghe môi ai chạm trên cành chiêm bao

Gió đông lay động hồn cau

Giật mình, “tình cũ” đã bao lâu rồi?…

Lục tìm ký ức xa xôi

Còn trong hư ảo trắng đồi tương tri

Dấn thân bỏ rặng xuân thì

Luống mi ướt lệ người đi quên về.

Phố cũ em về

Thứ Sáu, Tháng Năm 25th, 2012

ôm người,người chạy tới chạy lui, thôi! ôm cây trụ là chắc nhất.

Mưa chiều về phố cũ

Tôi đi tìm quán xưa

Hương cafe phản phất

Người chủ trước đi rồi

Chiếc bàn con bên góc

Tiếng nhạc tình nhẹ ru

Con buồn nào tìm đến

Ngoài trời mưa giăng mù

Bao lâu rồi ấy nhĩ?

Từ buổi đầu biết nhau

Anh cho tôi cơn mộng

Lời tự tình xôn xao

Nót- gita nhạc đệm

Bài tango yêu anh

Giọt đắng tràn ly đá

Ta quên “ai” sao đành?….

Còn chút gì đọng lại?

Còn thấy gì hôm nay

Nhiều bước chân xa lạ

Và em góc lưu đầy.

Trúc bờm

Thứ Năm, Tháng Năm 17th, 2012

Róc rách… tai nghe tiếng suối reo!

Hoa cười, hương tỏa, gió tìm theo

Hồn ta bay bổng trong êm dịu

Con sóng dìu nhau dạt khóm bèo

Trong say! ta hát đời như mộng…

Ta khóc, ta nhìn trời đất xa

Vạn vật lớn dần che bóng nắng

Hạ buồn, xuân tiếp, thu đông qua

Chuyện xưa, còn kể Nàng Tô Thị!

Son sắc lên non ngóng đợi chồng

Bà Triệu, bà Trưng cùng dẹp giặc

Hóa ra phận gái lắm gai chông?….

Thà ngu! chẳng biết đời dâu bể …

Thà dại! ngủ vùi trong xó rơm

Lắm kẻ chê cười đứa ngốc nghếch

Bình yên xin nhận một con bờm.

Tình Cô Láng Giềng

Thứ Tư, Tháng Năm 16th, 2012

Tình Cô Láng Giềng (Thơ Lê Hoàng Trúc – Nhạc Vũ Vĩnh Phúc – Ca sĩ Minh Xuân) by lehoangtruc

Lời bài thơ gốc

Ai bảo anh, gọi em là cô bé!

Mỗi tan trường em lẽo đẽo theo sau

Cánh ve non khép mở chẳng bao lần

Mang dĩ vãng chôn sau vào ký ức

Ai bảo anh, gọi em là cô bé!

Để bây giờ ánh mắt buồn xa xăm

Nếu ngày ấy cho lời ru dịu nhẹ

Thì hôm nay em là của anh rồi

Em vẫn nhớ như in màu trăng cũ!

Em còn yêu cái bóng của một thời

Và mùa xuân với bao niềm khát vọng

Giữa đất trời đã sanh nở “anh em”

Em còn nhớ mùa đông cơn gió rét!

Lạnh đơn côi cơn mộng chẳng tìm về

Nhà bên ấy có người không chờ đợi

Cô láng giềng nay đã đón xuân xa.

Dẫn lối ta về

Chủ Nhật, Tháng Năm 13th, 2012

Cất lên tiếng khóc, xin chọn một hình hài!

Nằm trên tay mẹ, thả giấc ngủ say

Từng mùa thu đi… Rớt dài tuổi mộng

Chuyện ngày hôm qua dẫn lối ta về

Cơn mưa tạnh, xa khoảng trời nuối tiếc

Hạt nắng nào, đang rụng xuống bờ vai?

Cho hỏi thầm, chứ hạt nắng của ai?

Trên bãi chiều, nghe lạ từng hơi ấm…

Dĩ vãng lặng câm, cỏ cây nhìn say đắm

Hồn năm xưa ngơ ngác, đứng gục đầu

Tóc trắng bay, gọi làng gió xôn xao

Vọng chút hương xưa, đùa lay ngọn cỏ

Tình yêu trong em… Một thời đã có…

Mênh mông mây ngàn cất dấu dây tơ…

Nguyệt tận nơi đâu?… Xa bến, xa bờ…

vạt nắng bây giờ, chẳng tìm tôi làm bóng.

Sương Trúc

Thứ Sáu, Tháng Tư 27th, 2012

Thân tặng MCs

Cảm tác hai câu thơ cuối trong bài thơ không đề của MCs

Hạt tình khô mọc lên rừng lá mới
Em có về anh lạc cõi mông lung.

*********

Từ bây giờ! anh là của  riêng em

Cõi mông lung hai đứa thắp nguyện cầu

Cùng chắp cánh bay cao vào vũ trụ

Để một đời không lãng phí trăng sao

Kìa!.. anh  thấy… mây xe trời thương nhớ

Gọi dòng xa thổi ngọn gió mùa về

Vườn mộng nhỏ, anh trồng cành lan tím!

Tỏa hương tình, em đắm sắc thủy chung

Rồi ngàn năm mãi còn trong nhân thế

Trúc trong Sương, câu chuyện của hôm nào

Bầy con trẻ ngồi xem hình “Sương Trúc”

Và bây giờ, ta mãi là của nhau.

Hoa mùa hạ

Thứ Sáu, Tháng Tư 27th, 2012

Em sẽ đi! không về bên giấc mộng

Đêm bình yên, anh khỏi trở trăn nhiều

Đây mảnh hồn, đành gieo vào trăng nước

Còn biết mình có chỗ để lang thang.

ở nơi ấy! chắc niềm vui rộng lắm…

Mỗi sáng chiều, chim chóc đến hân hoan

Còn đâu nữa… một khoảng đêm chờ đợi…

Rụi qua mau, trái nhớ đã hết mùa

Thôi cứ để cây sầu bên góc gió

Rảy lời thơ vớ vẫn chảy về trời

Rụng xuống giấy một vệt hôn của nắng

Giữa hạ buồn, hoa nở dưới sương mai.

SÀI GÒN VÀ…..


Thân tặng HT

SG xưa có mưa chiều nay?
Xin gửi lại Bạch Đằng màu nắng xế
và hoa tím trên dòng kênh Bến Nghé
lặng lờ trôi cho mơ ước vơi đầy

có lẻ SG không còn nắng thủy tinh
Nguyễn Du Phố me không rơi từng lá
áo học trò tà thôi bay nghiêng ngã
nên người xa ngồi thương nhớ một mình

SG bây giờ nắng nhiều hơn sương
bụi khói trần gian mờ nhân ảnh
giữa phố đông người sợ nghe lòng hiu quạnh
nên cứ xa SG dù rất nhớ, rất thương….!

Tác giả- Vũ Miên Thảo

Lạc mất mùa thu o2

Chủ Nhật, Tháng Ba 18th, 2012

Nhớ ngày ấy!

tình anh, em hờ hững!

Trượt bước chân dài – lạc mất mùa thu

Dưới khung trời lần đầu mình gặp gỡ

Em giật mình chới với cuộn thương đâu

Giờ ngồi đây chép lại từng kỹ niệm

Gọi tên anh hờn giận cứ cuồng qyay

Hạnh phúc không còn, đợi chờ nào đến?…

Trống vắng đường đời, tăm tối ngày mai

Trong cuộc sống biết bao điều nghiệt ngã

Vật vã lỗi lầm, đâu chỉ có riêng em

Đôi khi thấy anh tìm về dĩ vãng

Ánh mắt thật buồn dưới bóng đèn đêm

Quá yên lặng…, hai tâm hồn băng giá

Biết nói gì, em biết nói gì đây?…

Lời câm nín mặc tiếng yêu rạng vỡ

Vàng phai mối tình một thuở đong đầy

Ngày tháng thơ mộng mờ dần trong gió

Từng mùa thu chết vẫn đi qua

Giọ lệ trào không bàn tay dành dỗ

Khói thuốc ai bay cũng lạc mất đường về.


Mộng cũ trôi về

Thứ Năm, Tháng Hai 23rd, 2012

Ngã giấc đêm thu mộng cũ về

Vén màn sương khói đời dần xê

Tóc trong sương mặn, hồn ngơ ngác

Trăng khuyết trong mây lỡ hẹn thề

Vạn năm tạo hóa thêm huyền diệu

Một áng mây qua nhuộm bốn bề

Nhặt bóng lá rơi nào thấy lá!

Thu xưa biền biệt tình lê thê.


Hoa lục bình

Mượn nửa trăng khuya vá mảnh tình!

Giận đời xé toạc cửa điêu linh

Muôn chiều theo khói rung hồn sấm

Hai cõi lạc nhau bước một mình



Cớ sao gió thổi mùa đi mất?

Bao tuổi ngồi trông cánh lục bình?

Sáng tím, chiều tàn trôi lãng đãng

Nhìn trời nhuộm bạc buổi lưu sinh.


Chia sẽ cùng các bạn nữ nhân ngày valentine

Thứ Hai, Tháng Hai 13th, 2012




Trái đất ngày càng nóng lên, thời tiết thay đổi khác thường. đôi khi các chị em chúng ta cần những bộ trang phục đơn giản, nhẹ nhàng, chất liệu vải phù hợp trong vùng khí hậu nhiệt đới.

Chúng ta đang sống trong một thời đại hiện đại hóa. Với người phụ nữ, luôn cần có những thao tác nhanh nhẹn gọn gàng nhưng cũng không kém phần duyên dáng và sinh đẹp…v v…


HT mới vừa ra mắt  bộ siêu tập mẫu  “hè thu” xin chia sẽ cùng các bạn

hy vọng bạn có thể chọn cho mình một phong cách riêng, duyên dáng làm tăng thêm sức quyến rũ vào mùa hạ năm nay

Xin mời các bạn Bấm vào trang “Fashion” bên trên để xem rõ các chi tiết và các mẫu mới.

Chúc các bạn một mùa hè đầy sôi động.

Bà cụ bán hoa

Chủ Nhật, Tháng Hai 5th, 2012

Chuyện ngắn

Một làng nọ. Có một bà cụ ngoài 70 sống một mình. Thường ngày bà cụ vào rừng hái các hoa dại, đem đến chợ bán kiếm sống qua ngày.

Ngày mai, là ngày lễ tình nhân!

Bà cụ hơi lo,  hôm đó mọi người chỉ mua hoa hồng.

Nghĩ rồi!… nhưng cụ vẫn vào rừng hái hoa.

Bất chợt cụ nhìn thấy một cây hoa hồng đỏ lạc giữa rừng, cánh hoa mịn màng, Bà cụ vui quá cắt cẩn thận rồi đi nhanh cho kịp phiên chợ.

Hôm nay chợ đông đúc nhĩ!

các chàng trai choi choi, thanh niên, ông già đều có,Họ chen nhau mua hoa .

Người tặng tình nhân, người tặng vợ….

Giỏ hoa bà cụ cũng nhiều người qua lại! ….

Một anh thanh niên đẹp trai bước tới nhìn giỏ hoa bà cụ . Anh ngắm cành hoa hồng một lúc, chợt nghĩ! Chắc hoa này bán rồi, anh bỏ đi.

Một lát sau một cậu trai trẻ hơn cũng đến nhìn hoa hồng, cậu nghĩ!

Chắc là… nó đắc lắm!… Rồi cậu chép miệng sang hàng khác.

Lại thêm một người nữa trung niên cùng ngắm nhìn cành hồng khen hết lời, ông ta nghĩ!

Hoa đẹp như vậy hiếm,  có  mua  dễ bị đắc, hoặc hớ rồi ông cũng bỏ đi.

Trong giỏ hoa bà cụ các hoa khác đã bán hết chỉ còn lại mấy cành hồng Bà cụ vô cùng ngạc nhiên!!!

Tại sao thế nhỉ?

Rồi bà cầm cành hoa nhìn đi nhìn lại ồ!… thì ra mình quên để giá tiền trên ấy nhưng các cành hoa khác đều có giá kẹp vào.

Xung quanh buổi chợ đã tan

Kít… kít- từ phía sau bà cụ quay lại.

Một anh chàng đạp xích lô vừa đến,

Chào cụ! Còn cành hoa nào không cụ?

bán cho cháu một cành!

Bà cụ cười khà khà …hoa bà bán hết rồi chỉ còn lại mấy cành hồng đẹp thế này mà chẳng ai hỏi đến!

Thế cụ bán cho cháu nhé!

thôi bán buôn gì chợ hết rồi tôi mang hoa về chỉ vướng tay, Tôi tặng cậu đấy!

Anh chàng đạp xích lô nghèo rách mồng tơi ôm mấy cành hồng vui như trẻ mới lớn.

Trên đường đi về nhà bà cụ lẩm bẩm….

Hoa cũng như người ( hồng nhan bạc phận) năm xưa mình đẹp nhất làng, ai cũng khen tới khen để thế mà cuối cùng lại gặp anh nuôi vịt ngày không đủ ba bữa. Các bạn cùng lứa con nào cùng lấy chồng không bác sĩ thì kỹ sư than ôi!… nghĩ mà buồn!….

Em xinh như một đóa hồng

Trăm con bướm lượn lòng vòng xem chơi

thật là quân tử trên đời

nào xem vỏ lụa gởi lời trâm anh.

Thuyền tình sống mãi với thời gian

Chủ Nhật, Tháng Hai 5th, 2012

Sau 19 năm còn thuyền tình của Hoàng Trúc và Adam đã đi xuyên không gian và thời gian, chồng chèo vợ chống trải qua không biết bao nhiêu sóng to gió lớn cũng có lúc êm đềm phẳng lặng. Ngày lễ tình nhân sắp đến HT và Adam chụp  bộ ảnh “hạnh phúc” làm lưu niệm cùng chia sẻ với các bạn, mong rằng những cặp uyên ương khác cũng hạnh phúc tràn đầy và có nhiều nụ hôn quyến rũ.


Cầu muôn dân thanh bình

Thứ Năm, Tháng Mười Hai 8th, 2011

vườn hoa tulip tại đức

Chờ trăng lên, ngắm trời thay sắc

Sưởi đất mềm, sanh nở vạn xuân

Gió xa mang lại tiếng rừng

Hương thơm quả ngọt ngập ngừng đơm bông.

Người trông cảnh, bên lòng xao xuyến

Hạt đậu xanh re miệng nứt chồi

Ngậm cười, cắn nhẹ vành môi

Trăng trôi một khoảng, mây trôi một trời.

Ai còn đứng đợi nơi đồng vắng

Hạt lúa vàng triễu nặng cựa tay

Tạ ơn trời đất vuông đầy

Bốn mùa hương nở, hoa say tặng đời.


một cuộc đời và một mảnh đời

Thứ Ba, Tháng Chín 27th, 2011

Ta đã có những gì ai chưa có

Nhìn sau lưng một dĩ vãng đầy vơi

Thôi đừng khóc để trời buồn kéo gió

Ngàn mảnh đời còn lơ lửng chơi vơi

Biết làm sao để cứu những khổ đâu?

Bên nghèo đói vạn cảnh sầu tan tác

xin thượng đế, xé thân con làm bạc!

Rãi muôn người khố rách tạm chia nhau.


.Em là cô gái da vàng

Bên chiều duyên dáng nhẹ nhàng thanh tao

áo em hai mảnh gợi chào

Tình em ngàn mảnh, anh nào dám theo?

( Hoàng Trúc cùng đội lính cận vệ bộ tư thủy quân lục chiến Mỹ )


Em như một đóa sen vàng

Trăm năm lại nở rộn  ràng bướm ong

Chiều nay giữa khoảng mênh mông

Tình duyên đã vẹn một lòng thủy chung



Kiếp này ta ở bên nhau

Ngày sau hóa phụng qua cầu thiên thai

Một lòng trăng nước cùng say

Một đời mưa nắng không ngày lìa xa.

(Hoàng Trúc và phu Quân )
Mmột chiếc áo dài lẫn lộn trong hàng ngũ quý bà của bộ ngoại giao Mỹ

Bài hát: Giấc Mơ Non

Thứ Bảy, Tháng Chín 3rd, 2011

Nhạc và lời : Lê Hoàng Trúc

Mẹ thương con, út trai nghịch ngợm

Mẹ thương con, con gái mẹ ngoan

Nằm bên con, kể bao chuyện đẹp

Để trong mơ thấy con mĩm cười.

Một –  hai – ba đếm theo tay mẹ

C- a – ca, con cá nó đang bơi

B với a , là – ba- huyền – bà

Là –la – la- í ba đang về—-

Là – la – la í – ba đã—- về—-

Thương tặng các mẹ cùng các bé, nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20-11-năm 2011- 2012


Tiếng mưa ngâu

Thứ Ba, Tháng Hai 22nd, 2011

Mưa rơi nhè nhẹ giọt mưa ngâu

Ngửa mặt trông trời mây kết nhau

Thấm ướt vai khô bờ mắt cạn

Nghe mưa nhắc lại buổi ban đầu.

Ta gặp em vào trời tháng sáu

Tựa song đào quạnh vắng hơi sương

Bóng ai qua nắng ngã sang vườn

Ta bước theo như hồn gió lạc

Ôi tóc mây khơi dòng suối mát

Dáng thiên thần nhẹ lướt muôn hoa

Lũ chim sâu ríu rít chan hòa

Chiếc lá reo vui tình hạ trắng.

Đẹp làm sao giọt mưa trong nắng

Em mỉm cười, tôi bước lặng yên

Tình đến mang mang ý dạy phiền

Trong yêu đương có vị nồng cay đắng

Tôi đâu biết một ngày không nắng

Sắc bướm hồng thầm lặng lánh đi

Vườn thảo buồn sương rụng lâm ly

Đầu mùa thu lá vàng rơi ngơ ngát

Sợi tóc xưa vương tàn trúc bạc

Bờ hôn nào khép nửa vầng trăng

Câu yêu thương ấp ủ bao lần

Mấy giọt mưa thầm thì chuyện ấy.

Vọng sầu ca

Thứ Sáu, Tháng Hai 11th, 2011

*****

Gió ơi! đừng thổi giọt châu sa,

E bụi vô tình khó hiểu ta

Thế cuộc bên đời còn rối rắm

Đường trần cay đắng lắm phong ba.

Mộng hồ chưa tỉnh trời thây tím

Thức giấc bình minh chốc ngã già

Bổng thấy xuân về tình chan chứa

Đời người sầu hận một bài ca.

Lý tương tư

Thứ Ba, Tháng Hai 8th, 2011

Tay nâng chén thả hồn theo gió

Rượu ngấm lòng, sầu chốc nhẹ bay

Tiếng dế đêm năm canh thức gõ

Hơi men lên phủ bóng trăng gày.

Quỳnh hé nụ hương tràn bát ngát

Trời đêm thu nửa thức, bên say

Chờ ai tiếng hát buồn tan tác…

Một cõi u mê trọn kiếp này.