Archive for Tháng Mười Một, 2012

Lại một mùa xuân

Thứ Sáu, Tháng Mười Một 30th, 2012

đẹp nhất  vẫn là màu sắc của tự nhiên tạo ra

Lại qua một năm rồi

Tôi lớn hơn hôm trước

Đào mai cúc đâm chồi

Gió đông về bất chợt


Ngày xưa tôi còn bé

Mong tết. Tết chờ tôi

Ngủ trong vòng tay mẹ

Đâu suy ngẫm xa xôi


Từ khi nào tôi biết?

Tay chạm cánh đào bay

Cũng là khi đời nặng…

Đong đưa đôi vai gày


Xuân đi, xuân trở lại

Thân xưa chẳng nhỏ về…

Qua bao xuân rồi nhĩ?

Bóng… lại cười bóng tôi.

Em là gió

Thứ Hai, Tháng Mười Một 26th, 2012


Rẽ khói cùng mây em làm gió

Trốn trong lồng ngực giữa tim anh

Nghe dòng máu chảy êm và đỏ

Réo rắc tình xuân giấc mộng lành


Trăng sáng đêm nay hơn bữa trước

Bổng nhiên tôi hiện bóng con người!

Nhìn tôi! anh khóc trăng trôi ngược

Rớt xuống đời chung vàng lối trăng


Em lẽn theo anh từ dạo ấy

Lâu rồi đi lại chạm hồn nhau

Đời nhiều vướng bận anh không thấy

Cho đến xuân này cũng đã lâu!…


Anh của ngày sau… Em vững bước

Con đường lau sậy bớt gian nan

Em là ngọn gió mang hơi nước

Tưới mượt vườn trăng dẫu muộn màng.

Qua vùng gió sống

Thứ Sáu, Tháng Mười Một 23rd, 2012

“Này cô bé! Em là ai?

Anh dắt em qua vùng gió sống!”

Này anh trai! Anh có biết?

ở nơi nào? Sỏi đá đơm bông


“Nhiều… Rất nhiều đó!… Em  biết không!

Mẹ trăm năm tóc còn đen lánh

Đôi môi anh ngậm túi hương tình

Con tim ngoan ru đời da diết

Yêu một người con gái… Là em!


Mừng! em đến đôi bờ sông đầy cỏ

chiếc đuôi cong ve vẫy lão trâu già

Bác nông phu nhẹ nhàng từng nhịp máy

Quê hương nào?… Đâu phải quê hương ta.


nắm tay em đi giữa dòng người  mới

Mắt nhìn nhau thắm sắc cuộc đời.

Tóc em xưa xoay chiều gió lộng

Em bây giờ! Của em, của anh.”

Thượng đế xa

Thứ Năm, Tháng Mười Một 22nd, 2012

Cái mà mọi người mong đợi và cũng là quyền lợi  được có trong mỗi  con người” Tự Do”

Ta lớn lên thịt da gom từ bụi

Em lớn lên trong bão tố mưu sinh

Anh lớn lên trong tham tàn bè lũ

Mẹ già đi trông nước mắt con mình

Gục mặt xuống cha đê mê men rượu

Chị bôi son rao bán rẽ tuổi xuân

Quê hương ơi!

Nghe lời con réo gọi?

Bạn bè ơi!

Nhìn lại lòng bâng khuâng?.

Bởi vì ai?… Mặt trời chia hai nửa

Nước mắt người thấm mặn cả dòng sông

Bởi vì đâu?… tim ta thành đóm lửa

Hay tại đời mọc lắm đồi gai chông?…

Thượng đế xa, thượng đế  vô tình quá

“Mặc kệ bay”, lời nói của con dân

Trăng tròn khuyết, nhà ông điện nghi ngút

Không thấy đời heo hút cảnh lầm than

Thượng đế ơi! Thượng đế giữa cơn say!…

Hoa Phượng Đỏ

Thứ Hai, Tháng Mười Một 19th, 2012

Chúc mừng  20 – 11 nhân ngày nhà giáo Việt Nam

Cái đúng từ trong cái sai và cái sai được sinh ra từ nhầm lẫn

Cặp mắt mình luôn là bạn của cái mình sai

Cặp mắt đời là tấm gương bốn chiều, phản chiếu cái sai- đúng ở trong mình

Tôi mới biết tôi sai khi nhiều người bảo tôi không đúng.

—————————————

Đêm trôi qua mặt trời vội sáng, vài chiếc lá cuối đông không chịu ve vẫy chào tôi. Có lẽ chúng rất lạnh và cũng cần một vòng tay ôm ấp ….

Quán café cốc bên vỉa hè, tôi ngồi xuống; café thơm quá!

Mặt người chủ quán hình như đã tỉnh giấc từ đêm khuya…

“Chào cô bé!  Thế nào?… Khỏe luôn chứ?… Sao hôm nay uống café sớm vậy?

Chắc hôm nay trời sẽ rất nóng, mưa cũng thấm đất rồi.”

Hy vọng là vậy… Tôi nói!

Cũng bài hát mọi khi tôi đến, chiếc máy nhạc cũ mềm, nghe khúc được, khúc nhiễu nhưng cũng còn hơn không.

Bên kia đường bắt đầu có nhiều hàng rong dọn ra: Người bán cháo, kẻ bán hoa, bán rau, bán thịt… v.v.

Thời gian trôi nhanh quá, nhìn đồng hồ đã 10AM.  Hôm nay chủ nhật không có việc gì để làm nhưng tội sợ ngồi lâu làm phiền chủ quán.  Nhìn sang bên đường thấy một em bé bán hoa, trong giỏ vẫn còn nguyên.

Tôi đứng dậy đi bộ sang bên đường đến bên em.  “Gói hết hoa cho chị nhé!”

Cô bé nhìn tôi vừa mừng vừa lo…  “Chị mua hết cả?”

“Ừ!”

“Chị có giỗ à?”

“Không.”

“Hoa này là hoa cúng chị ạ!”

“Chị biết!”

“Tiền của em đây!”  Tôi ôm hoa quay đi!

“Chị ơi!”

“Gì thế?… Thiếu tiền à?…”

“Không!… Dư… Nhiều quá chị ạ!”

“Vậy thì tốt!… Em giữ đi!”

Tôi ôm cả bó hoa phượng đi về phía nghĩa trang mà tôi chưa bao giờ đến.

Nhiều tấm bia chạm trổ thật đẹp nhưng cũng có vài ngôi mộ như không hề có người thăm viếng.  Tôi đặt hoa lên trên một gò đất, đi vòng quanh khu nghĩa trang, đúng là trời hôm nay nóng lên nhiều.

Bất ngờ một cậu bé chừng 14-15 tuổi đến gần tôi.  Tay cậu bé cầm một hòn sỏi và một con dao.

Tôi hỏi, “Em làm gì vậy?”

“Em đang khắc tên em lên hòn sỏi!  Đây chị xem đi! Đẹp không?”

“Ừ, đẹp lắm!  Còn dưới này là gì?”

“Là ngày sinh nhật của em!  03 – 12 – năm 1970.”

Tôi không hiểu gì!… Vì tôi sinh năm 1972…

“À!  Mà chị này?  Chị đi một mình à?  Chị đến đây làm gì?”

Cười… “Thì chị đến để gặp em!”

“Xạo quá!  Hoa kia của chị à?”

“Ừ!”

“Chị đem cho ai thế?”

“Cho chị!”… cười.

“Lạ nhỉ… Ít có ai tự mua hoa cho mình, mà chị khác người thật đấy!”

“Vậy có bao giờ em nuối tiếc việc gì trong đời mình không?”

“Rất nhiều chị ạ!  Chị thấy cô bé đàng xa kia không? Bọn chúng em biết nhau từ khi mới vào lớp một . Em muốn tặng hoa cho cô ấy một lần, nhưng…”

“Nhưng sao?” tôi hỏi…

“Em rất xấu hổ… Vả lại cũng không tìm đâu ra hoa đẹp.”

“Thế hoa của chị thì sao?”

“Chị mua cho chị mà!”

“Không sao!  Em cứ lấy đi!  Chị sẽ mua lại cho mình vào dịp khác.”

“Thế em cám ơn chị nhé!”

Cậu bé ôm bó hoa mặt đầy hớn hở chạy về phía cô bé.  Để bọn trẻ thoải mái tôi đi sang một  khu đất hoang bên cạnh.

Nghĩ cũng vui mà cũng buồn.  Cả đời mình có nhận được hoa tặng bao giờ đâu?…

Hôm nay tự mua cho mình thì lại có người buồn hơn mình, không biết có khi nào mình nhận được hoa nhỉ?

“Cháu ơi!  Cháu!  Dừng chân cho bà hỏi chút nhé!”

Một bà già khỏang chừng tuổi nội tôi nhưng giọng nói rất trong.

“Bà gọi cháu?”

“Cháu có thích hoa không?”

“Dạ!  Theo bà đi!”

“Bà trồng hoa nhiều năm, muốn có người hái, mà chả có ai đi ngang, sau cơn mưa hoa rất đẹp cháu ạ!”

Tôi cứ bước theo bà cụ mà cũng chẳng biết mình đang ở đâu!?

Trời!… Trước mắt tôi một hàng phượng đỏ, bông nào cũng đẹp.

Tôi hái thật nhiều… Thật nhiều… Thơm quá!

Cám ơn bà cụ.  Ôm hoa tôi đi một mạch về nhà, cắm vào trong lọ.

Chồng tôi, anh ấy đi công tác xa mới về.

“Anh xem hoa đẹp không?”  Tôi rút một cành trao anh ấy!

“Em!…  Em!…”

“Gì thế?”

“Dậy đi!”  Em đang xỏ cả ngón tay vào mũi anh đấy!

“Em mơ à?  Hôm này là ngày đặt biệt…  Em thích anh tặng gì?”

Một cánh phượng từ bên hiên theo gió bay vào cửa sổ.

“Em thích hoa phượng!”

“Đây!  Có sẵn đây!  Bà hoàng của anh.”

Anh ấy cúi xuống nhặt cánh phượng bỏ vào tay tôi.

“Lấy hộ cho em tập vỡ cũ trong ngăn kéo vậy!”

Quyển vỡ hơn 25 năm đã đổi màu.  Bên trong có một hoa phượng được ép khô nhưng thiếu mất một cánh.

“Bây giờ thì đủ rồi!  Ước mơ của em rất đơn giản anh ạ!  Cám ơn anh!”

“Ngày mai em có giờ học ở lớp cao học không?”

“Dạ có!  Trường cao học Hawaii.”

Ngày Em Về

Thứ Bảy, Tháng Mười Một 17th, 2012

Phiên chợ cuối ngày

Thứ Bảy, Tháng Mười Một 17th, 2012

Cách đây 20 năm cái đầu trên đã bỏ hình hài đi tìm ” Tự Do”

Treo giá Mảnh đời ta bán quách

Chân tay có đủ cả hồn ta

Này đây rẻ lắm không tiền bạc

Chỉ mỗi xin cho Một thật thà!

Ta bán cho người những ước mơ

Tự do cười nói rộng vần thơ

Xin đừng trả giá thêm hay bớt!

Mòn méo thời gian bởi đợi chờ

Và đây nửa trái tim màu đỏ

Ta giấu riêng mi một góc trời

Ai có mua mau mùi máu sạch?

Cuối ngày phiên chợ… Rẻ… Xin mời!…

Hai bàn tay trắng còn gì bán!?

Sông núi hồn quê gày bóng ma

Biển khóc khô lời tràn bạo lực

Đâu rồi hương lúa, cánh cò xa?…

Anh của ngày xưa, ai có thấy?

Ân ái bờ môi khô héo dần

Một tuổi xuân chờ như xuốt kiếp

Còn gì đâu nữa mà bâng khuâng???

Cánh Thư Vạn Dặm

Thứ Sáu, Tháng Mười Một 16th, 2012

Thân gởi MCs

Nắng lên nhuộm tím chân trời

Hương cỏ gieo mùa bướm lã lơi

Ai có về…. qua vùng đất Quảng?

Cho tôi nhắn hộ một đôi lời!..

Anh của em! lâu nay được khỏe?

Nắng mưa về hạt lúa tròn không?

Buồn vui đong dạ gởi lòng

Biết đâu thời thế mà trông sớm chiều

Trăng phố núi dập dìu bóng gió

Trời sang đông dộn ngỏ chào xuân

Rẽ mây trăng hạ cuối tuần

Giá như ai đó!… hãy đừng nhớ em!…

Mùa cứ đếm, trời sao thắp sáng

Tuổi hôm qua ảo mộng quên rồi

Mòn dần cái bóng đời tôi

Nước qua dòng hẹp… còn trôi trở về?…

Đời mệt lã câu thề mọt rách

Đường hôm nay ngỏ ngách mơ hồ

Nghe rằng! anh gối rơm khô?

Nhà xiêu trống mái, một hồ thơ yêu…

Thôi! vịnh bút chắc chiu cái khốn

Ngàn xuân sau trẻ hát bình ca

Xa xôi gởi gió hương trà

Năm nay trễ hẹn, hãy là xuân sau!…

Em về

Thứ Sáu, Tháng Mười Một 16th, 2012

Thân  Gởi người QN

Chiều hoang vu em về

Anh còn nửa bàn tay

Dòng thơ mhuộm nước mắt

Vàng khoe bờ mi gày

Anh ơi! Em đã về!

Hỏi hạt nắng nào rơi?

Cằn khô bờ cỏ dại

Xin mơ cọng rơm đời

Em về! Em về đó!…

Anh ngồi, anh ngồi trông!…

Đàn bò ốm thiếu cỏ

Ngơ ngác lội qua sông

Hình hài tròn nỗi nhớ

Một ngày đã trôi qua

Có còn gì quê mẹ?….

Mắt nhung khóc giao mùa.

Lạc Mùa Tơ

Thứ Tư, Tháng Mười Một 14th, 2012

HT ngày 1- 11 – 2012 Rừng lan Singapore

Mùa nghe thương nhớ, nghiêng chiều xuống

Thơ thẩn đi về… ta với ta…

Hương xưa ngan ngát gió đưa  lại

Tay vẫy dòng người… anh vẫn xa…

 

Nghìn trùng lớn lên, mặt trời khuất nẻo

Một ngày nhẹ qua, chầm chậm đời trôi

Đá nở ra hoa, mặt người biết khóc

Đứng giữa phố lạ không có anh tôi.

 

Năm ngón tay đan vòng tình lạc lối

Cửa ngỏ thời gian quên hẳng đợi chờ

Rồi sớm mai kia đường về hoa nở

Em đi lấy chồng bỏ trống trang thơ

 

Đêm không trăng sao Con tằm cắn lá

Tơ nhã trong chiều… sợi đứt, sợi vương

Đâu? Của tình em… tình cô gái Việt

Đâu? Của anh giờ… hai chữ “yêu thương”

Về Đâu Tuổi Hồng

Thứ Hai, Tháng Mười Một 12th, 2012


HT ngày 10 – 11 – 2012 dự lễ sinh nhât 237  United States Marine Corps

Hoang Truc – Miss Kristie  Kenney  đại Sứ Mỹ tại ThaiLand

Hoang Truc – Miss Judith Cefkin phó đại Sứ  Mỹ tại ThaiLand

Hoang Truc- SSGT Rollin Lee Siêu lính thủy đánh bộ Mỹ

HT ngày 10 – 11 – 2012

Đời như giấc mơ dài

Thênh thang cùng cõi mộng

Mùa thu xưa tìm tới

Trôi ta vào mênh mông

 

Con trăng nào đã lớn?

Cài qua song cửa đêm

Sợi tóc nào có tuổi?

Chín rụng trên bực thềm

 

Ta với mình ta đó!

Anh với đời nơi đâu?

Bóng em cùng bóng nguyệt

Trãi dài tận vực sâu

 

Ru ta!… Còn ru mãi?…

Nghiêng đời bờ vai cong

Áo ngày xưa dần nhỏ

Trốn về đâu tuổi hồng?…

 

 

Tôi viết thay anh

Thứ Ba, Tháng Mười Một 6th, 2012

HT ngày 24 – 10 – 2012 tại thành phố Xiamen Trung Quốc

Thân tặng MCs

Anh vớt trăng khuya trên dòng sông nhỏ

Bảo rằng em ơi! “Đừng nhớ về nhau”…

Đời anh lanh quanh một trăm mét cỏ

Bước chân lê vòng rĩ máu thương đau

 

Anh vớt trăng khuya trên dòng sông mẹ

Hỏi rằng quê hương nhầm lẫn gì không?

Người đi xe hơi, người về vá áo…

Ai mâm cổ đầy?… Bé vét cơm rang…

 

Anh viết tên em thả vào bếp lửa

Hẹn muôn năm sau ta lại gặp nhau

Nhai nát câu thơ tình yêu vô tội

Anh ngất bên đời miệng gọi tên em

 

Tôi viết thay anh những dòng tâm sự!

“Đơn giản vô cùng tự do mộng mơ

Làm cánh chim câu cùng trời cuối đất

Không kẻ săn mồi, một cõi yêu em”

Tôi và anh

Thân tăng MCs

 

Anh đi gặp tôi chiếc áo sơ-mi bạc màu!

Tóc rối trong sương, làn da vướng bụi nhàu

Chiếc xe hon – đa lỗi thời khô tiếng máy

Đôi mắt lạc đời như đóm lửa không tên

 

Góc đường Sài Gòn café quán cốc

Hai đứa tụi tôi chỉ mãi nhìn nhau

Lời thơ hôm qua lùi vào dĩ vãng

Chẳng nói nên lời cội đá xanh xao

 

dòng nhạc du dương, bụi đời đỏ áo

anh nắm tay tôi, hỏi khỏe không em?

Khép nhẹ bờ mi cuối ngăn dòng lệ

Một bước tranh nghèo, thầm xót thương anh.

 

Để còn mai sau một nền chân lý

Giữa lại trong em, dựng lại trong anh…

Nối rộng vòng tay bốn phương đứng dậy

Xây lại khu vườn cổ tích “ Lạc Âu”





HT ngày 27 – 10 – 2012 tại đảo Boracay, Philippines

Tôi mơ

 

Tôi mơ! một giấc mơ dài…

Anh đi qua vùng tự do

Bầu trời tự do đứng nghiêm

Bầu trời tự do vẫy tay xin chào mọi người

 

Tôi mơ! trong giấc mơ hồng…

Anh bay với hồn bình yên

Mặt người nhìn nhau lớn lên

Nụ cười hồn nhiên … Trẻ thơ,cụ già…

 

Tôi mơ! anh dắt tôi về!…

Quê hương đổi mới dựng xây

Được mùa hạt cơm trắng trong

Một đàn cò bay hót vang trên đồng

 

Tôi mơ, tôi lớn lên nhiều!…

Khi nghe tiếng ru ngày xưa

Lời mẹ ngọt như suối reo

Đậm đà tình cha nắng mưa dắt dìu

 

Tôi mơ! một bóng trăng hiền…

Sáng soi núi non Việt Nam

Rừng vàng, biển say cá tôm

Thị thành, đồng quê tới lui như người một nhà.


 

 

Dìu nhau nhé!

Chủ Nhật, Tháng Mười Một 4th, 2012

Nhìn lại quê hương , có gì đó vẫn buồn… HT ngày 29 -10- 2012 tại Singapo

HT  – Adam cùng hai vợ chồng đại diện bộ tài  chánh Anh Quốc

HT vui cùng vũ đoàn quốc tế tại Philipin
Ngày 27 – 10 – 2012 HT cùng hai vũ đoàn Trung Quốc và I Cập

Những mầm non đang vương mình trong gió

Dìu nhau nhé!

Kề vai loài vượn cổ

Một buổi sáng đi bằng đôi chân khôn

Người đứng khóc đưa người xuống địa mộ

Về nơi đâu?… Dưới lòng đất nguyên sinh…

Dìu nhau tới!

Bao mảnh đời bất hạnh

Hạt cơm rớt em nhặt tuổi ngây thơ

Chiều lên… xuống… thành phố dần nhỏ hẹp

Vật hút máu dân lành, đó là ai?…

Dìu nhau nhé!

Bao mặt người vô tội

Tự do thở trong vùng trời bao la

Hôn nhau nhé!

Đôi tình nhân chờ đợi

Khao khát tìm” chân lý” cũng có ta.

Màu biển

Thứ Bảy, Tháng Mười Một 3rd, 2012

HT –  Adam ngày 24 – 10 – 2012 trên tàu du lịch năm sao

Mây dệt từng mảnh tím

Trãi dài trên biển xanh

Âm vang nghìn con sóng

Em mơ vòng tay anh

Lang thang bờ bất tận

Sóng về đâu… về đâu?..

Trái tim trào nỗi nhớ

Tình yêu tím một màu

Vô tình em là biển

Anh hóa con thuyền trôi

lướt trên đầu ngọn sóng

một đời không chia phôi

nguyên trinh em màu biển

miền sóng vỗ bạc đầu

thuyền  có già cùng nước?

dìu nhau trong đêm thâu.