Archive for Tháng Chín 27th, 2011

một cuộc đời và một mảnh đời

Thứ Ba, Tháng Chín 27th, 2011

Ta đã có những gì ai chưa có

Nhìn sau lưng một dĩ vãng đầy vơi

Thôi đừng khóc để trời buồn kéo gió

Ngàn mảnh đời còn lơ lửng chơi vơi

Biết làm sao để cứu những khổ đâu?

Bên nghèo đói vạn cảnh sầu tan tác

xin thượng đế, xé thân con làm bạc!

Rãi muôn người khố rách tạm chia nhau.


.Em là cô gái da vàng

Bên chiều duyên dáng nhẹ nhàng thanh tao

áo em hai mảnh gợi chào

Tình em ngàn mảnh, anh nào dám theo?

( Hoàng Trúc cùng đội lính cận vệ bộ tư thủy quân lục chiến Mỹ )


Em như một đóa sen vàng

Trăm năm lại nở rộn  ràng bướm ong

Chiều nay giữa khoảng mênh mông

Tình duyên đã vẹn một lòng thủy chung



Kiếp này ta ở bên nhau

Ngày sau hóa phụng qua cầu thiên thai

Một lòng trăng nước cùng say

Một đời mưa nắng không ngày lìa xa.

(Hoàng Trúc và phu Quân )
Mmột chiếc áo dài lẫn lộn trong hàng ngũ quý bà của bộ ngoại giao Mỹ

Thư gởi miền Trung

Thứ Ba, Tháng Chín 27th, 2011

Anh có về quê, cho em gởi lời?

Miền Trung quê nghèo, nắng cháy mưa gieo

Đưa tay nâng hạt gạo mới

Ngày sau lũ kéo ngập đèo.

Anh có cùng quê, cho em chuyển quà?

Áo choàng tặng  mẹ, thuốc bổ cho cha

Kẹo thơm tặng em gái nhỏ

Lời thương gởi đến mọi nhà.

Đêm nằm nghe sấm vang xa

Tim con gõ nhịp non già từng canh

Xin trời kéo áng mây xanh

Ru hồn non nước mộng lành qua đông

hai tay quỳ khấn tận lòng

trăng sao nghe tụ soi hồng màu da

hằng đêm con vẫn nhớ nhà

nhớ màu đất việt tiếng gà vọng canh.

chiều nay đài báo, bão từ philuậtân đổ trực tiếp vào bờ biển ĐÀ NẵNG chắc sẽ trôi tất cả các dấu chân tôi dẫm lại mùa hè trước rồi.

thầm cầu nguyện, cơn bão sẽ đổi hướng nhưng rồi lại sợ. Nó không đổ vào ĐÀ NẵNG thì nó đi đâu? Tìm đến một vùng đất khác sao? Không được!

thôi thì trong lòng ta có cả một bãi sa mạc hãy đổ vào đây mà gào thét! Có lẻ nào ta lại sợ mi!

Giữa hồn ta là một vùng sa mạc

Hãy đến đây mà gào thét giận hờn

Dẫu sấm chớp, dẫu mưa tuông ngày tháng

Đời đi qua muôn vạn nẻo gian nan

Có bao giờ nghe tiếng gọi thế gian?

Nghe vị đắng ngấm trào vàng da thịt

Một nắm gạo chia nhau giọt nước mắt

Dìu trong đêm đi hết mấy vạn ngày.

Vòng thời gian

Giọt nước mắt

Một đời người

Tựa hư vô.

Chiều đông nhớ quê nhà, nhớ tiếng gà, nhớ bát canh rau….