Archive for Tháng Mười 24th, 2010

Lên non đẻo đá

Chủ Nhật, Tháng Mười 24th, 2010

*****

Quanh co len lỏi đứng trước hòn,

Già làng giữ núi gác trên non,

Già bảo đá son mèm non tuổi

Chớ đẻo mà e nức cả hồn.

Thế sự bên đời trông mà chán

Gia tài vổn vẹn chiếc búa con

Vứt bỏ đi thôi thì hỏng việc

Vác lai bên mình nặng cả tron.


Thơ tình: Kỷ niệm Hội An

Chủ Nhật, Tháng Mười 24th, 2010

*****

Phố cổ lên đèn em ở đâu?

Đường xưa lối cũ một chiếc cầu

Hai con khỉ nhỏ ngồi chòm hõm

Anh đến bên trời em ở đâu?

Mái ngói rêu phong, tường ép vách

Một thời trốn kiếm tuổi hoa màu.

Sóng đời đẩy thân trai lưu lạc

Mười năm xa cách biết em đâu?

Đêm nay phố Hội mở hoa đăng

Trên sông lấp lánh những ánh đền

Mọi người thay nhau cầu phước lộc,

Anh ngẩn ngơ tìm! Em về đâu?

Hoa lư cũng nguội tàn theo gió

Dòng người thưa thớt trả trăng sao

Thơ thẩn chờ em bên cầu khỉ

Lim dim ôm lại mộng ban đầu.


Mượn người diễn tuồng

Chủ Nhật, Tháng Mười 24th, 2010

Đi đâu mà vội mà vàng!

Dừng chân đổ lại gian hàng bán rong.

Thó tay anh vút trái bòng

Lại chê bòng nhỏ anh không trả tiền.

Anh sờ đến hạt đào tiên

Được mùa hạt béo anh ghiền ăn luôn.

Đêm nay anh có diễn tuồng

Trụ Vương đắc Kỷ giăng buồng tắm trăng.

Thiếu người đóng thế một chân,

Nhờ em giúp hộ nữa phần cho anh.

Mãn tuồng mãn cảnh cũng nhanh

Chừng đôi mươi phút phần anh song rồi.

Thù lao anh trả gấp đôi,

Bằng ba ngày chợ em ngồi bán rong.

Coi như anh đã ngã song!

Em đừng đổi ý mà không kịp tuồng.


Thơ tình: Dấu trăng

Chủ Nhật, Tháng Mười 24th, 2010

Vành trăng anh cắt nửa giấu đâu?

Đêm nay còn lại nửa nhạc màu,

Gió thổi hương lần theo dấu cũ,

Mây tràn muôn lối giúp tìm nhau.

Tuần trăng ai nỡ trút mưa ngâu?

Mây xám giăng quanh ép bóng sầu.

Anh đã không về hôn nếp cũ,

Đâu còn ai ngắm tuổi trăng sau.


Thơ tình: Vườn họa sĩ

Chủ Nhật, Tháng Mười 24th, 2010

*****

Đố anh họa sĩ khắc tranh!

Cây gì! “Không lá, đôi cành cũng không?”

Trên đầu, hai trái lòng bong

Dưới chân đóng cọc, gười trồng bỏ đi.

Ối chà, dễ quá xá chi

Nhà anh bốn cọc, trước ghi rõ ràng

Đầu làng, cuối xóm, hai hàng

Đêm về sáng tỏa, dọc ngang rành rành.

Con gì! “Rãi nước hơi tanh?”

Ngày thì núp bóng, đêm canh thân ngà

Miệng le lá ngọc mượt mà

Hai môi đều đặng, thịt da hồng hào.

Tranh anh nhỏ mực chưa lâu

Nhờ em trông rõ con nào đúng sai!

Lá chiều còn đọng sương mai

Mực hồng chưa ráo, con trai giữa dòng.

Tranh kia! Anh bán mấy đồng?

Một qua, một lại, tranh hồng tặng em!

Khen người tốt chữ khéo chem!

Tranh tay người vẽ có thêm đừng ngần.

Đông tây, nhà cửa, xa gần?

Cho anh biết đặng mang tranh tận nhà.

Chiều dần, đường lại hơi xa

Ba đồng em gởi coi là giao lưu.

Trên đồi anh vẽ đôi hươu

Dưới chân cỏ mịn ngựa cừu chen chân

Giang đông mây đổ mấy tầng

Giữa lừng đôi điệp lăn tăng đủ màu

Tranh đời có khác mấy đâu

Xa kia bắc đẩu, dưới vườn giậu leo.

Cổng tre mở cạnh ao bèo

Chân ai giám đến, dưa leo đải lòng.

Bao lời em đã ngỏ song

Thôi thì em lấy tranh hồng nghe anh!


Bánh xe thời gian

Chủ Nhật, Tháng Mười 24th, 2010

*****

Thời gian như chiếc bánh xe quay!

Quay sáng, quay đêm, lại quay ngày,

Chuyên chở muôn loài qua giấc ngủ,

Đánh thức linh hồn những cơn say.

Ta muốn bánh xe vòng ngược lại!

Nghe lời mẹ hát khúc ca xưa,

Chiếc võng đu đưa chiều nắng hạ

Êm êm ngon giấc dưới bóng dừa.


Thích cà chớn

Chủ Nhật, Tháng Mười 24th, 2010

*****

Yêu rồi yêu nữa có sao mà!

Trái tim nhiều lỗ phải một đâu

Áo mới thay hoài càng thêm lộng

Lo nghĩ trăm chiều xuân chóng tiêu.

Yêu rồi yêu nữa chết ai đây?

Nhắc nhở trái tim có bao ngày!

Chớ dừng cái nhịp chiều thứ bảy

Ta còn có hẹn mấy chàng tây.


Cười ha ha ha

Chủ Nhật, Tháng Mười 24th, 2010

Đời không vui chết có gì vui nữa

Đời không chơi mọi thứ sẽ cũ dần

Đời không yêu con tim già không nhỉ?

Đời không say rượu chả biết làm gì.