Trên đỉnh xuân ca

Posted by Hoàng Trúc on Tháng Bảy 7, 2013

Ngắm nhạn lưng trời ta nhớ ai?

Buông lời theo gió thả hồn bay

Ánh thu sót lại vàng đôi lá

Cửa ngỏ ngày xưa ngược dấu hài


Vóc liễu nghiêng tình hương tỏa ngát

Em về xõa tóc chãi ngày xanh

Lỗi thề dạo ấy tình ray rức

Mai nguyệt lộn xuân chẳng nhớm cành


Cung đời chuyển gió buồn duyên kiếp

Áo gấm lầu son hoa hứng mưa

Bạc góc viên hồng in dáng trúc

Đếm thu trăng rụng nhớ đầy chưa?


Vui đây cạn chén men đàm tiếu

Trút hết hương cùng ta chửa say

Trên đỉnh xuân còn dăm nét ngọc

thẹn thùng em hỏi có một mai?…


Miệng cười trái khấu hồn quân tử

Ngã cánh vai hùng đợ dáng nga

Thấm đất giao mùa nên chuyện cổ

Đào- mai – cúc – trúc mộng khai hoa.

Last modified on Tháng Bảy 7, 2013

Categories: Thơ tình
4 Comments »

« | Home | »

4 Responses to “Trên đỉnh xuân ca”

  1. Mai Chiêu Sương Says:

    Bốn phương thơ hội tiên và tục
    Em tận thiên đình xuống thế gian
    Ta kẻ cái bang lạc thế sự
    Cạn chén giang hồ say điêu tàn.

    Trúc mai thượng uyển cung phi bẻ
    Đem về cung điện gốc xa cành
    Người thương, kẻ giận tan men rượu
    Chợt nặng lòng ta mấy nghĩa ân.

    Đàm tiếu đau hồn thiêng thi sĩ
    Ngửa chiếc đầu lâu ngó mắt xưa
    Tiên nữ mĩm cười môi hồ mị
    Trúc mai ly biệt gió sầu đưa.

    Tao đàn nữ chủ thơ bốn phương
    Có rượu giai nhân có đoạn trường
    Ta uống say rồi em trừng phạt
    Dưới khe vực thẳm ném yêu thương.

  2. Hoàng Trúc Says:

    Tiên nữ mĩm cười môi hồ mị
    Trúc mai ly biệt gió sầu đưa.
    —————————————-
    Hay, Trúc Thích hai câu này
    CÁm ơn Mai CHiêu Sương GHé THăm và để lại thơ…có hồn thơ … cười

  3. Mai Chiêu Sương Says:

    Ai ngồi trên thảm cỏ
    Có phải chốn đào nguyên.
    Hương gì lan trong gió
    Hay hương nàng thần tiên.?

    Ta một đời thi sĩ
    Nửa tỉnh và nửa điên
    Ôm người tình trong mộng
    Hôn em sầu triền miên.

    Nuốt hai vầng nhật nguyệt
    Quên bụng mình chưa no
    Lửa tam muội đốt cháy
    Chút tình tan ra tro.

    Nàng ngồi trên thảm cỏ
    Ta cỏ hoang lặng bò
    Luồn qua xiêm y mỏng
    Chạm da nàng cháy khô.

    Mai ta về cát bụi
    Em đừng đi trên mồ
    Oan hồn sẽ thức dậy
    Níu chân vào huyệt sâu.

    Mùa xuân bỏ đi đâu?
    Giam tình vào đông lạnh
    Em làm người gác ngục
    Lưu đày ta cô đơn.
    MCS

  4. Hoàng Trúc Says:

    Cám ơn Bài thơ của Mai Chiêu Sương…. luôn là MCS
    Chúc anh khỏe… có nhiều niềm vui trong cuộc sống

Leave a Reply