Archive for Tháng Mười Một 6th, 2012

Tôi viết thay anh

Thứ Ba, Tháng Mười Một 6th, 2012

HT ngày 24 – 10 – 2012 tại thành phố Xiamen Trung Quốc

Thân tặng MCs

Anh vớt trăng khuya trên dòng sông nhỏ

Bảo rằng em ơi! “Đừng nhớ về nhau”…

Đời anh lanh quanh một trăm mét cỏ

Bước chân lê vòng rĩ máu thương đau

 

Anh vớt trăng khuya trên dòng sông mẹ

Hỏi rằng quê hương nhầm lẫn gì không?

Người đi xe hơi, người về vá áo…

Ai mâm cổ đầy?… Bé vét cơm rang…

 

Anh viết tên em thả vào bếp lửa

Hẹn muôn năm sau ta lại gặp nhau

Nhai nát câu thơ tình yêu vô tội

Anh ngất bên đời miệng gọi tên em

 

Tôi viết thay anh những dòng tâm sự!

“Đơn giản vô cùng tự do mộng mơ

Làm cánh chim câu cùng trời cuối đất

Không kẻ săn mồi, một cõi yêu em”

Tôi và anh

Thân tăng MCs

 

Anh đi gặp tôi chiếc áo sơ-mi bạc màu!

Tóc rối trong sương, làn da vướng bụi nhàu

Chiếc xe hon – đa lỗi thời khô tiếng máy

Đôi mắt lạc đời như đóm lửa không tên

 

Góc đường Sài Gòn café quán cốc

Hai đứa tụi tôi chỉ mãi nhìn nhau

Lời thơ hôm qua lùi vào dĩ vãng

Chẳng nói nên lời cội đá xanh xao

 

dòng nhạc du dương, bụi đời đỏ áo

anh nắm tay tôi, hỏi khỏe không em?

Khép nhẹ bờ mi cuối ngăn dòng lệ

Một bước tranh nghèo, thầm xót thương anh.

 

Để còn mai sau một nền chân lý

Giữa lại trong em, dựng lại trong anh…

Nối rộng vòng tay bốn phương đứng dậy

Xây lại khu vườn cổ tích “ Lạc Âu”





HT ngày 27 – 10 – 2012 tại đảo Boracay, Philippines

Tôi mơ

 

Tôi mơ! một giấc mơ dài…

Anh đi qua vùng tự do

Bầu trời tự do đứng nghiêm

Bầu trời tự do vẫy tay xin chào mọi người

 

Tôi mơ! trong giấc mơ hồng…

Anh bay với hồn bình yên

Mặt người nhìn nhau lớn lên

Nụ cười hồn nhiên … Trẻ thơ,cụ già…

 

Tôi mơ! anh dắt tôi về!…

Quê hương đổi mới dựng xây

Được mùa hạt cơm trắng trong

Một đàn cò bay hót vang trên đồng

 

Tôi mơ, tôi lớn lên nhiều!…

Khi nghe tiếng ru ngày xưa

Lời mẹ ngọt như suối reo

Đậm đà tình cha nắng mưa dắt dìu

 

Tôi mơ! một bóng trăng hiền…

Sáng soi núi non Việt Nam

Rừng vàng, biển say cá tôm

Thị thành, đồng quê tới lui như người một nhà.