Truyện Ngắn

Đố ai

Đố ai! đếm được sương bao tuổi…

Và gió sinh ra tự thuở nào…

Biển nọ, bao giờ vào cõi chết …

Sông già, rong mục, nước về đâu???.

Tình ơi! Có bán cái ngu ngơ?

Mang về gọt đẽo,  ngọt vần thơ

Chợ người!… Ai bán… L ời yêu đẹp?

Hãy bán! Ta mua một đợi chờ!…

Đêm nằm đếm những ngón tay thon

Mưa nắng  chai  sần,  vạn héo hon

Môi rét – xa đời – đâu lữ khách?…

Bao thu… Nhặt lá… Một lối mòn.

Còn anh, còn tuổi, em còn mộng!…

ngút ngàn hương sữa hồn tiêu diêu

ngàn năm một bóng, trăng in đáy

sáng tận mai sau những buổi chiều.

Chuyện cuối tuần

Cái bóng

Chiều dần, sương xuống thấp, xa xa các con

én chập chờn như chưa muốn về tổ.

Bên khu nghĩa trang rộng bao la, có nhiều ngôi mộ chạm trổ rất đẹp.

Một đám đông khoảng chừng vài chục người, họ chia nhau thức ăn trên chiếc bàn đá.

Ô chà! Thức ăn toàn là sắn khoai củ, bánh kẹo cúng cô hồn…v. V…

Cái bóng đi đến gần hơn, giọng nói nhỏ nhẹ!

Thưa cụ! Cho cháu ăn với ạ!…

Mọi người nhìn cái bóng sửng sờ… Không ai nói gì cả….

Bóng nói!  Lâu quá không được ăn những món của quê hương, cháu rất thèm! …

Bà cho cháu xin nhé?…

Bổng dưng bà già nổi giận!

tất cả thức ăn ở đây đều có ghi tên phần của mỗi người, tên cô là gi?

Cái bóng liền đọc tên…. Ú ớ một hồi… Bóng trả lời!

Cháu không nhớ tên mình đâu cụ ơi!…

Thế thì cô không ăn thức ăn này được

Cái bóng chần chừ không đi…

Sao còn đứng đây chưa đi ? Gần đến giờ giới nghiêm rồi, về mau đi.

Thế! Cháu không biết cháu là ai sao?… Dạ không ạ( bóng) trả lời

Một người trong đám đông la lên! À tôi biết cô ấy… Cô ấy hay đến nhà MCs ở QN mỗi ngày đó…

Bà già lại mắn!… Mày điên à…( con bé này ở tận đâu… Làm sao mỗi ngày nó đến nhà MCs ở QN) được

Í! bà nhìn kỹ xem!… Cô ấy là “cái bóng” chứ có phải một thân hình bằng xương bằng thịt đâu…

Bà già quay sang phía cái bóng hỏi?

Thằng này nói đúng không cháu?

Dạ đúng! Bóng trả lời

Thế cháu có bao giờ nhìn thấy MCs như thế nào không?

Dạ không! Bóng lắc đầu

Vậy thì bà yên tâm rồi, bà già thở phào nhẹ

Rồi cười… Khà… Khà…, cháu vẫn còn….

Bây giờ cháu nhớ tên mình chưa?…. Bảo thằng MCs nó nhắc cho mà nhớ nhé!…

Về đi!… Bà già tiếp tục ăn đồ của quê hương vẫn thường gởi đây.

19 giờ chiều Rằm Tháng Bảy- tại cổng thành phố thiên đường.


Đố ai nắm được chữ tình?…

Đố ai đoán được người mình sẽ yêu?…

Bao xuân đọng lại một chiều

Xin cùng  xây mộng dập dìu áng thơ


01

Câu Chuyện Về Khuya

Từng cơn gió nhẹ lùa vào khung cửa sổ bên căn phòng nhỏ, có một người đàn ông trạc tuổi 60 đang lum khum vùi mình vào những trang thơ tình.  Ông lẩm bẩm một mình!….

Lời thơ như thế này!

Mùa trăng hết, tim tôi tràn băng giá
Gió đi về muôn dặm, rẽ hồn ta
Còn ai nữa để khoảng trời chung mộng?…
Đêm không em, hoa nở chẳng mượt mà.

Ông vô tình đọc tới, đọc lui vài lần, ngoài hiên vắng lặng.  Bổng có tiếng… soạt… ai đấy?!…
Thì ra bên ngoài có một cô hàng xóm đang nấp nghe những lời thơ ông vừa đọc.
Không biết chuyện gì đã xảy ra sau đó….

Cuối cùng họ yêu nhau.

Ông ta nói, “Chuyện này là tại anh đã làm cho em yêu tôi…”
Còn cô hàng xóm nói, “Không!… là do em.  Nếu em không nghe trộm thơ và anh không bắt gặp em thì bây giờ anh đã không yêu em nhiều đến vậy…”

Một mùa trăng nữa lại đến, rụng xuống hiên nhà.  Đêm thu vài tàn lá vàng rơi.
Hai con chim sẻ nằm yên trong tổ, họ đang yêu nhau….v.v.


Last modified on Tháng Tám 4, 2012

3 Responses to “Truyện Ngắn”

  1. le hoang trucuc cho linh d Says:

    trúc sao lâu ko thấy trúc gọi về
    có gì vui ko ?mấy ngày nay đang đọc máy bài thơ mói của trúc hay quá

  2. Lãnh Hàn Tuyết Says:

    Thơ củ c hay quá. e xin phép được lấy mấy bài mang về nhà c nhé. cảm ơn c.

  3. Hoàng Trúc Says:

    Ok em LÃnh HÀn Tuyết

Leave a Reply