Chủ Nhật, Tháng Mười Một 9th, 2014

Việt Văn
Vườn rộng chẳng thấy người xưa
Xôn xao tiếng lá mới vừa sang thu
Hợp tan một áng mây mù
Hương rơi chạm đất, thầm ru phận mình
Hán văn
Du viên bất kiến cổ nhân
Sảo âm chi thảo tân tuần khai thu
Hồi lai tất biến vân phù
Hương lạc hạ thổ, biểu trù dư tâm
TG Lê Hoàng Trúc
Posted in Thơ đời | 3 Comments »
Thứ Bảy, Tháng Mười Một 1st, 2014
Đêm vừa xuống tôi đi tìm bóng mẹ
Giữa hồng hoang chỉ thấy gió và mây
Hồn cố chạy qua bao đồi bao suối…
Văng vẳng cười như tiếng mẹ quanh đây
Khao khát nhớ tay rẽ từng nách lá
Trời mù sương trăng đỗ chẳng nên hình
Mênh mông lắm cuộc đời trôi nghiêng ngã
Nhớ mẹ hiền thương quá buổi trầm kinh
Con đom đóm hiện thân mẹ ta đó!
Đóm hiên ngang bay lượn giữa muôn trùng
Tỏa ánh sáng dìu con trong bóng tối
Chân vững vàng đạp đỗ mọi ác hung
Mẹ Hiền ơi!
Con là con gái mẹ
Chỉ trong mơ nhưng rất thật và ngoan
Một phút sống dẫu không sờ được mẹ
Lời dạy xưa con tạc dạ ghi lòng
Ngày làm – học, đêm con về với mẹ!
Thời gian trôi giấc mộng dưỡng nuôi con
Trăm xuân chảy có chi là dài quá
Cười trong mơ trọn vẹn kiếp sinh tồn.
TG: Lê HOÀng TRúc
Ngày 18/2/2014
Bỗng một đêm nghe lời mẹ vọng về
Điệu ru buồn ngây ngót chuyện xa xưa
Posted in Thơ đời | 2 Comments »