Anh là ai

Posted by Hoàng Trúc on Tháng Ba 7, 2012

Anh là ai?

Thiên thần hay quỹ dữ…

Lẽn vào hồn soi đục trái tim em

Anh ở đâu?

Thiên đường hay địa ngục…

Thấp thoáng vờn qua, vội tắt êm đềm.

Ngu ngơ chạy, em kiếm tìm khắp lối

Những bóng ma lãng đãng giữa tàn tro

Chợt rơi lệ khi thấy đời xơ xác

Tình mơ hồ…- vuôn đắp…- vướng âu lo

Anh là ai?

Chẳng bao giờ là thật

Mỗi dòng thơ nhắn gởi một nụ hôn

Vô tình quá, anh đốt em khô héo

Phôi pha cuộc đời nhịp thở mỏi mòn

Và cứ thế!

Anh nhấn chìm trời đất

Nhót tình em, khóa chặt cửa duyên tơ

Đời loan ố giẫm chân vào tội lỗi

Anh là ai?

Mà em vẫn đợi chờ….

Last modified on Tháng Ba 7, 2012

Categories: Thơ đời, Thơ tình
4 Comments »

« | Home | »

4 Responses to “Anh là ai”

  1. Mai Chiêu Sương Says:

    Anh là anh…sao em không dám nói?
    Đời can chi phải úp mở em ơi.
    Yêu đừng sợ, sợ đừng yêu cho khỏi
    Nhớ lưng chừng, yêu nửa cuộc đầy vơi.
    Ta đã sống làm người sao phải sợ?
    Sợ gì ai? Kệ thói thị phi đời
    Anh chỉ …”sợ” người anh yêu thôi đấy
    Bọn ganh đời như chó sủa ma trơi.
    Em đừng sợ dẫu hung thần, ác ác
    Ta chính nhân cứ ngạo nghễ rong chơi.

  2. Hoàng Trúc Says:

    Anh là anh…sao em không dám nói?
    Đời can chi phải úp mở em ơi.

    Phôi pha

    Có những thứ không thể nào chạm được!
    Chẳng sợ đời cũng chẳng sợ trời cao
    Mà chỉ sợ trái tim cuồng lầm lỗi
    Đánh mất mình, che lấp những hồn sao.
    Có những thứ không thể nào phá vỡ!
    Lương tâm lưu tồn bão quản thế nhân
    Chữ tình kia xin gác lại một lần!
    Ngàn tội lỗi em nghiêng mình gánh chịu.
    Anh cứ trách để lòng được thanh thản!
    Mùa thu sau còn ngắm lá vàng rơi
    Bay qua mắt hương thu lùa ngan ngát
    Kỹ niệm xưa cỡi bỏ, đừng chơi vơi!
    Tên còn đó “một ngăn” trong tìm thức
    Giữ cho nhau cái đẹp của vĩnh hằng
    Em vẫn nói yêu anh và mãi mãi!….
    Suốt cuộc đời ôm ấp một mùa thu.

  3. Mai Chiêu Sương Says:

    Xạo nghen. Hi.
    Nếu em…theo những thói thường tục lụy
    Thì em là…tục lụy thói thường thôi
    Ngăn mùa thu đừng để lá vàng rơi
    Được như thế mới là Lê hoàng Trúc.

    Không bao giờ ai cho ta hạnh phúc
    Mà chính ta phải….tìm lấy cho mình.
    Đừng….bán mình để mua rẻ trọng khinh
    Chút danh hão như trò hề kệch cỡm.

    Yêu đi nhé. Dù chỉ là…mộng ảo
    Vẫn là yêu em ạ – Vẫn là yêu
    Mai cát bụi còn chi thương ghét nữa?
    Một đời người rồi hạt bụi phiêu diêu.

  4. Hoàng Trúc Says:

    Yêu đi nhé. Dù chỉ là…mộng ảo
    Vẫn là yêu em ạ – Vẫn là yêu
    Mai cát bụi còn chi thương ghét nữa?
    Một đời người rồi hạt bụi phiêu diêu.

    nghe anh nói, em đi tìm hạnh phúc…
    nắng hạ vàng hâm mượt mái tóc xanh
    vườn nhà ai mít chín trĩu đôi cành
    nghe hương mít quên cả người đang đợi.

    em đang thèm mít ướt – nhà anh có mít không?

Leave a Reply